TRUYỆN CÔ BE CÔT KHAN ĐO - TRUYỆN CỔ TÍCH: CÔ BÉ QUÀNG KHĂN ĐỎ

-
Đọc truyện cổ tích Cô nhỏ nhắn Quàng Khăn Đỏ trước lúc đi ngủ, tương tự như việc bố mẹ đã đem về cho nhỏ bé một cuốn cẩm nang giáo dục kỹ năng sống chất lượng, từ khi còn nhỏ.

Bạn đang xem: Cô be côt khan đo

Đọc truyện cổ tích Cô bé nhỏ Quàng Khăn Đỏ

Ngày xửa, ngày xưa, có một cô nhỏ bé thường xuất xắc quàng chiếc khăn màu đỏ nên mọi fan gọi cô là Cô bé nhỏ Quàng Khăn Đỏ.

Một hôm, mẹ cô bảo cô với bánh sang biếu bà ngoại. Trước lúc đi, chị em cô dặn:

– con đi thì đi con đường thẳng, chớ đi đường vòng qua rừng mà lại chó sói ăn uống thịt con đấy. Trên đường đi, cô thấy đường vòng qua rừng có nhiều hoa, các bướm, ko nghe lời mẹ dặn, cô tung tăng đi theo con đường đó.

*
Cô bé thường hay quàng loại khăn red color nên mọi fan gọi cô là Cô nhỏ nhắn Quàng Khăn Đỏ

Đi được một quãng thì gặp gỡ Sóc, Sóc nhắc:

– Cô nhỏ xíu Quàng Khăn Đỏ ơi, lúc nãy tôi nghe bà bầu cô dặn đi con đường thẳng, đừng đi đường vòng cơ mà. Sao cô lại đi đường này?

Cô nhỏ xíu không trả lời Sóc. Cô cứ đi theo mặt đường vòng qua rừng. Vừa đi, cô vừa hái hoa, bắt bướm. Vào mang lại cửa rừng thì cô gặp mặt chó sói. Con chó sói vô cùng to mang đến trước mặt cô. Nó chứa giọng ồm ồm hỏi:

– Này, cô nhỏ nhắn đi đâu thế?

Nghe chó sói hỏi, Cô bé nhỏ Quàng Khăn Đỏ sợ hãi lắm, tuy vậy cũng đành bạo dạn trả lời:

– Tôi đi sang công ty bà nước ngoài tôi.

Nghe cô nhỏ bé nói đi thanh lịch bà ngoại, chó sói suy nghĩ bụng: À, thế ra nó lại còn tồn tại bà ngoại nữa, thay thì bản thân phải nạp năng lượng thịt cả nhị bà cháu. Nghĩ vậy cần chó sói lại hỏi:

– nhà bà nước ngoài cô ở đâu?

– Ở bên đó khu rừng. Loại nhà có ống khói đấy, cứ đẩy cửa ngõ là vào được ngay.

*
Cô bé xíu Quàng Khăn Đỏ vừa hái hoa, bắt bướm thì chạm mặt chó Sói

Nghe xong, chó sói bỏ Cô bé xíu Quàng Khăn Đỏ nghỉ ngơi đấy rồi chạy một mạch mang lại nhà bà ngoại cô bé. Nó đẩy cửa vào vồ mang bà cầm cố rồi nuốt chửng ngay lập tức vào bụng. Xong xuôi xuôi, nó lên nệm nằm đắp chăn trả là bà ngoại ốm.

Lúc Cô nhỏ nhắn Quàng Khăn Đỏ đến, cô thấy chó sói đắp chăn vị trí giường, cô tưởng “bà ngoại” bị nhỏ thật, cô hỏi:

– Bà ơi! Bà nhỏ đã lâu chưa?

Sói không đáp vờ vịt rên hừ… hừ…

– Bà ơi, bà bầu cháu bảo sở hữu bánh thanh lịch biếu bà.

– cầm à, vắt thì bà cám ơn cháu và bà bầu cháu. Cháu ngoan quá. Con cháu lại trên đây với bà.

*
Cô nhỏ nhắn Quàng Khăn Đỏ thấy chó sói đắp chăn nằm trong giường, cô tưởng “bà ngoại” bị nhỏ thật

Cô bé xíu Quàng Khăn Đỏ chạy ngay mang lại cạnh giường, tuy nhiên cô kinh ngạc lùi lại hỏi;

– Bà ơi! Sao bây giờ tai bà dài thế?

– Tai bà nhiều năm để bà nghe cháu nói được rõ hơn. Chó sói đáp.

– cầm cố còn đôi mắt bà, sao hôm nay mắt bà to thế?

– mắt bà to nhằm bà nhìn cháu được rõ hơn.

Chưa tin, Cô nhỏ nhắn Quàng Khăn Đỏ lại hỏi:

– gắng còn mồm bà, sao bây giờ mồm bà khổng lồ thế?

– Mồm bà to nhằm bà nạp năng lượng thịt cháu đấy.

Sói nói chấm dứt liền nhảy thoát khỏi giường, nuốt chửng em nhỏ xíu Khăn Đỏ đáng thương.

Sói sẽ no nê lại ở xuống giường ngủ ngáy o o. May sao, cơ hội đó bác thợ săn đi ngang thấy thế. Bác giơ súng lên định bắn, nhưng bác bỏ chợt nghĩ ra là dĩ nhiên sói đã ăn thịt bà lão, và tuy vậy vẫn tồn tại có cơ hội cứu bà. Bác nghĩ tránh việc bắn mà cần lấy kéo rạch bụng con sói đang ngủ ra.

*
Bác thợ săn cứu vãn hai bà cháu

Vừa rạch được vài mũi thì thấy chiếc khăn quàng đỏ chóe, rạch được vài ba mũi nữa thì cô bé nhảy ra kêu:

– Trời ơi! cháu sợ quá! vào bụng sói, tối đen như mực. Bà lão cũng còn sinh sống chui ra, thở hổn hển. Khăn Đỏ vội đi nhặt đá khổng lồ nhét bụng chướng sói. Sói thức giấc giấc ao ước nhảy lên, mà lại đá nặng trĩu quá, nó bửa khuỵu xuống, sải ra chết.

Từ dạo bước ấy, Cô nhỏ bé Quàng Khăn Đỏ không khi nào dám làm cho sai lời bà bầu dặn.

Bài học sau khoản thời gian đọc truyện cổ tích Cô bé nhỏ Quàng Khăn Đỏ đến bé

Đọc truyện cổ tích viết mang đến trẻ em, tưởng chừng rất giản dị và bình dân nhưng lại ẩn chứa những bài học nhân sinh khôn xiết to lớn.

Và truyện Cô bé bỏng Quàng Khăn Đỏ cũng ko ngoại lệ, tình huống truyện được làm cho từ rất nhiều điều khôn xiết thường nhật tuy vậy hàm chứa bên trong là rất nhiều giá trị tuyệt nhất định, cha mẹ có thể giáo dục bé xíu như:

Cảnh giác trước người lạ

Hình tượng chó sói già tàn ác được gửi vào mẩu chuyện cổ tích là đại diện cho tất cả những người xấu, yếu tố lười lao đụng chỉ thích ăn uống sẵn nhưng không chịu làm việc. Ý đồ dùng của câu chuyện đó là lên án phần đa con tín đồ xấu xa, trả nhân nghĩa để chiếm được cảm tình, lòng tin của tín đồ khác. Nhất là với phần đa con bạn xa lạ, xa lạ biết, trẻ cần phải tránh thiệt xa.

Tấm gương người xuất sắc việc tốt

Nếu sói già đại diện cho tất cả những người xấu thì chưng thợ săn là đối tượng người sử dụng người tốt việc xuất sắc mà bố mẹ có thể giúp bé yêu có thêm kiến thức và kỹ năng sống. đông đảo người tốt luôn sẵn sàng cứu giúp người gặp gỡ hoạn nạn dù có gian nguy đến đâu. Trong câu chuyện, cô bé bỏng và bà ngoại đã có được “tái sinh” một lần nữa nhờ sự cứu giúp của bác bỏ thợ săn.

*
Nếu sói già đại diện cho tất cả những người xấu thì chưng thợ săn là đối tượng người tiêu dùng người xuất sắc việc tốt

Tuy nhiên, trong cuộc sống hàng ngày chưa hẳn lúc nào chúng ta cũng gặp gỡ được may mắn. Cũng chính vì thế mà bố mẹ luôn nên dặn dò bé nhỏ không được nghe lời dụ dỗ để mắc bẫy đối tượng người sử dụng xấu.

Không được la cà, đi cho nơi về cho chốn

Bài học mắc giá cho các bé xíu yêu là hoàn hảo và tuyệt vời nhất phải ngoan ngoãn nghe lời người lớn trong nhà với không nghe theo tín đồ lạ. Lúc đi học, đi chơi bé nhỏ phải về đúng giờ, ko la cà dọc đường để tránh chế tác cơ hội cho tất cả những người xấu gây chuyện.

Xem thêm: Cách ủ bơ mau chín không dùng hóa chất, 5 cách làm bơ nhanh chín không dùng hóa chất

Người xấu, kẻ lười biếng phải chịu hậu họa khôn lường

Những câu chuyện cổ tích luôn đem đến những bài bác học cuộc sống đời thường có ý nghĩa sâu sắc nhân văn cao, Cô bé Quàng Khăn Đỏ cũng không phải ngoại lệ. Tín đồ tốt chắc chắn là sẽ gặp may mắn và người xấu tuyệt nhất định đề xuất gánh ghánh chịu hậu quả khó lường.

Những người dân có lối sống bất chính, lười lao hễ và luôn muốn hưởng thành quả này sẵn các sẽ yêu cầu thất ráng trước fan tốt. Cụ thể trong câu chuyện, sói giá đang phải băng hà trước nòng súng của bác thợ săn. Chuyện cổ tích này cũng chính là nguồn đụng lực cổ vũ bé chăm chỉ học tập, rèn luyện, không lười biếng.

Thử thách tài năng đọc phát âm của bé với truyện cổ tích Cô nhỏ nhắn Quàng Khăn Đỏ

Sau lúc cùng nhỏ xíu đọc truyện và mày mò những thông điệp ý nghĩa, bố mẹ đừng quên kiểm tra khả năng đọc - phát âm của con bởi những câu hỏi “tâm tình” dưới đây nhé:

Các con vừa mới được nghe câu truyện gì?
Trong câu truyện có những nhân vật nào?
Vì sao mọi bạn gọi cô bé xíu là Cô nhỏ bé Quàng Khăn Đỏ?
Mẹ Khăn Đỏ bảo Khăn Đỏ đi đâu?
Mẹ dặn Khăn Đỏ như vậy nào?
Trên đường đi đến công ty bà ngoại, Khăn Đỏ chạm mặt những gì?
Chó sói hỏi cô bé nhỏ những gì?
Sói mang đến nhà bà ngoại cùng đã làm cái gi bà ngoại?
Ai đã cứu bà với cô bé?
Cô bé tưởng bà ngoại bị tí hon nằm bên trên giường, cô hỏi hầu hết gì?
Từ mẩu truyện đó, Cô nhỏ xíu Quàng Khăn Đỏ có bao giờ làm không nên lời bà mẹ dặn không?

Tóm lại, cùng với những thắc mắc trên bố mẹ có thể dấn xét kĩ năng đọc phát âm của con, đồng thời giáo dục và đào tạo trẻ phải biết nghe lời fan lớn nhằm không mắc phải sai trái như Cô bé bỏng Quàng Khăn Đỏ vào câu chuyện.

*
Ngoài phát âm truyện cổ tích, ICANKid còn hỗ trợ cho nhỏ nhắn truyện tranh hiện tại đại, vui nhộn

Trên đây là những “bí kíp” giúp bố mẹ có khoảng thời gian tuyệt cùng bé đọc truyện cổ tích Cô bé bỏng Quàng Khăn Đỏ trước lúc đi ngủ. Để cả mái ấm gia đình có trải nghiệm hoàn hảo và tuyệt vời nhất hơn nữa, phụ huynh hãy thiết lập ngay ICANKid để tò mò kho truyện nói tương tác kếch xù đến từ những nhà xuất bản uy tín nhất toàn nước như: NXB Kim Đồng, NXB Hội bên Văn, NXB Văn học.

Sở hữu ICANKid, cha mẹ có thể đồng hành mọi lúc đầy đủ nơi, không lo bận rộn đó nhé. Phụ huynh và nhỏ xíu hãy cùng trải nghiệm nha!

Ngày xửa ngày xưa, gồm một cô bé xíu thường tốt quàng dòng khăn màu sắc đỏ, vày vậy, mọi bạn gọi cô là cô nhỏ nhắn quàng khăn đỏ.

Một hôm, bà mẹ cô bảo cô với bánh thanh lịch biếu bà ngoại. Trước khi đi, mẹ cô dặn:

– bé đi thì đi con đường thẳng, chớ đi đường vòng qua rừng cơ mà chó sói ăn thịt con đấy.

Trên con đường đi, cô thấy đường vòng qua rừng có rất nhiều hoa, các bướm, không nghe lời người mẹ dặn, cô tung tăng đi theo mặt đường đó. Đi được một quãng thì gặp gỡ Sóc, Sóc nhắc:

– Cô nhỏ bé quàng khăn đỏ ơi, thời gian nãy tôi nghe người mẹ cô dặn đi đường thẳng, chớ đi con đường vòng cơ mà. Sao cô lại đi mặt đường này?

*

Cô nhỏ xíu không trả lời Sóc. Cô cứ đi theo mặt đường vòng qua rừng. Vừa đi, cô vừa hái hoa, bắt bướm. Vào đến cửa rừng thì cô gặp mặt chó sói. Bé chó sói vô cùng to đến trước khía cạnh cô. Nó cất giọng ồm ồm hỏi:

– Này, cô bé đi đâu thế?

Nghe chó sói hỏi, cô nhỏ nhắn quàng khăn đỏ sợ lắm, nhưng lại cũng đành táo tợn trả lời:

– Tôi đi sang công ty bà nước ngoài tôi.

Nghe cô bé nói đi lịch sự bà ngoại, chó sói suy nghĩ bụng: À, té ra nó lại còn tồn tại bà nước ngoài nữa, vắt thì bản thân phải nạp năng lượng thịt cả nhị bà cháu. Suy nghĩ vậy nên chó sói lại hỏi:

– đơn vị bà nước ngoài cô sống đâu?

– Ở vị trí kia khu rừng. Cái nhà tất cả ống khói đấy, cứ đẩy cửa ngõ là vào được ngay.

Nghe xong, chó sói bỏ cô bé quàng khăn đỏ sống đấy rồi chạy một mạch mang đến nhà bà ngoại cô bé. Nó đẩy cửa vào vồ đem bà ráng rồi nuốt chửng tức thì vào bụng. Dứt xuôi, nó lên nệm nằm đắp chăn giả là bà nước ngoài ốm.

Lúc cô bé xíu quàng khăn đỏ đến, cô thấy chó sói đắp chăn vị trí giường, cô tưởng “bà ngoại” bị ốm thật, cô hỏi:

– Bà ơi! Bà ốm đã lâu chưa?

Sói ko đáp giả vờ rên hừ… hừ…

– Bà ơi, chị em cháu bảo sở hữu bánh quý phái biếu bà.

– cố à, vắt thì bà cám ơn con cháu và bà bầu cháu. Cháu ngoan quá. Con cháu lại phía trên với bà.

Cô bé quàng khăn đỏ chạy ngay mang lại cạnh giường, nhưng cô kinh ngạc lùi lại hỏi;

– Bà ơi! Sao từ bây giờ tai bà nhiều năm thế?

– Tai bà lâu năm để bà nghe con cháu nói được rõ rộng - Chó sói đáp

– nuốm còn mắt bà, sao từ bây giờ mắt bà to thế?

– mắt bà to nhằm bà nhìn cháu được rõ hơn.

Chưa tin, cô bé nhỏ quàng khăn đỏ lại hỏi:

– thế còn mồm bà, sao lúc này mồm bà khổng lồ thế?

– Mồm bà to nhằm bà ăn thịt con cháu đấy.

Sói nói dứt liền nhảy ra khỏi giường, nuốt chửng em nhỏ xíu khăn đỏ đáng thương.

Sói đã no nê lại ở xuống nệm ngủ ngáy o o. May sao, thời điểm đó bác thợ săn đi ngang thấy thế. Bác giơ súng lên định bắn. Nhưng bác chợt suy nghĩ ra là dĩ nhiên sói đã nạp năng lượng thịt bà lão nhưng vẫn còn đó có cơ hội cứu bà. Chưng nghĩ không nên bắn mà bắt buộc lấy kéo rạch bụng nhỏ sói vẫn ngủ ra. Vừa rạch được vài mũi thì thấy mẫu khăn quàng đỏ chóe, rạch được vài mũi nữa thì cô bé nhỏ nhảy ra kêu:

– Trời ơi! con cháu sợ quá! trong bụng sói, tối đen như mực.

Bà lão cũng còn sống chui ra, thở hổn hển. Khăn đỏ gấp đi nhặt đá lớn nhét đầy bụng sói. Sói thức giấc giấc mong nhảy lên, tuy nhiên đá nặng trĩu quá, nó bửa khuỵu xuống, nằm ra chết.