Đế Chế La Mã Cổ Đại - Lịch Sử Đế Chế La Mã

-
This entry was posted on tháng Mười nhị 13, 2012, in lịch sử hào hùng thế giới phương Tây và tagged actium, La Mã, roma, spartacus. Bookmark the permalink.2 bình luận

biên dịch: eskimot09 

Lịch sử La Mã bước đầu từ 1 ngôi làng nhỏ dại (có sách nói là bao gồm 7 ngọn đồi) ở vị trí chính giữa Italy, kế tiếp phát triển thành thủ phủ, đánh chiếm và kiểm soát và điều hành 1 vùng to lớn gồm tổng thể Italy, nam giới Châu Âu, Trung Đông, Ai Cập và biến đế chế hùng mạnh nhất trên thế giới vào thời điểm bước đầu công lịch. La Mã kiểm soát và điều hành cái nhưng mà trước đó không 1 quốc gia nào từng có, nó ách thống trị toàn nhân loại trong 1 thời hạn dài. Đế chế La Mã trải lâu năm từ vương quốc Anh cho Ai Cập, từ bỏ Tây Ban Nha mang lại Mesopotamia thiết lập cấu hình 1 thời kỳ hòa bình đáng khen ngợi.

Bạn đang xem: Đế chế la mã cổ đại

Dù vậy, La Mã là 1 nước nhà quân sự và nó kẻ thống trị lãnh thổ không bến bờ của mình bằng cách duy trì 1 lực lượng quân sự chiến lược mạnh trên các nước nó chiếm đóng. Là 1 trong chủng tộc thông minh, fan La Mã dành rất nhiều trí tuệ của mình cho việc xây dựng chiến thuật, công nghệ, tổ chức và luật pháp lệ quân sự, vớ cả dành riêng cho việc bảo trì cái quả đât rộng mập họ vẫn dựng lên.

Nhưng La Mã theo thông tin được biết đến không chỉ có vì thiên tài quân sự chiến lược và tổ chức mà còn bởi văn hóa. Quần thể văn hóa truyền thống La Mã chỉ kém tí đỉnh không đáng kể so với Hy Lạp, vị trí đã bắt đầu thể chế bên nước vài thay kỷ trước cộng hòa La Mã. Văn hóa La Mã có khá nhiều cái bắt đầu từ Hy Lạp: nghệ thuật, kiến trúc, triết học với tôn giáo. Tuy nhiên, fan La Mã đã làm thay đổi nhiều thứ văn hóa truyền thống này bằng câu hỏi làm nó trở phải thích nghi với thế giới quan và nhu cầu riêng của họ. đồ vật văn hóa chuyển đổi này kế tiếp được truyền bá cho các xã hội dân cư châu Âu thời cổ xưa và phục hưng.

Chúng ta gần như không biết gì về phần lớn cư dân đầu tiên của La Mã. đông đảo người đầu tiên là bạn Cro-Magnons, nhưng mang đến thời thiết bị đá mới, họ trong khi bị thay thế bởi những người dân di trú đến từ Châu Phi, Tây Ban Nha, cùng Pháp. Những người này kế tiếp lại bị sửa chữa thay thế bởi làn sóng bạn di trú vào thời kỳ đồ vật đồng, bước đầu ở khu vực này khoảng chừng năm 1500 trước công nguyên. Xã hội mới này đến từ các vùng đất bên kia dãy Alps cùng vượt biển khơi Adriatic cho tới phía Đông của bán hòn đảo Italia. Họ là những người dân du cư, chăn nuôi gia súc với sở hữu phương tiện đi lại sx cao. Chúng ta đúc đồng, cưỡi chiến mã và bao gồm xe ngựa. Bọn họ là những người dân thiện chiến và bước đầu định cư tại những vùng cao hơn bán đảo Italia. Ngày nay chúng ta gọi bọn họ là fan Italic, tất cả nhiều dân tộc khác nhau: fan Sabine, fan Umbrian, người Latinh và tương đối nhiều nữa.

Vào khoảng năm 700-800 trước công nguyên, nhị nhóm người dân mới bước đầu xâm chỉ chiếm bán đảo Italia. Không giống những người nhập cảnh trước đó, những người dân khai hoang new này mang lại cùng họ nền lộng lẫy Hy Lạp và Etruscans.

NGƯỜI ETRUSCANS

Các nhà khảo cổ học nhận định rằng người Etruscans tới từ phía đông Địa Trung Hải, rất có thể là từ tiểu vùng châu Á. Dù gì đi nữa chúng ta sẽ khôgn lúc nào biết chúng ta thật sự đến từ đâu và tại sao họ chiếm phần cứ Italy. Nhưng họ biết rõ rằng lúc họ mang lại Italy, chúng ta đã sở hữu theo cùng rất họ nền thanh nhã và thành phố hóa. Bọn họ đặt nền tang xã hội ở Đông Bắc Italy, giữa dãy núi Appenine và hải dương Tyrrhenian. Nền đương đại Etruscans chạy lâu năm từ sông Arno sinh hoạt phía bắc cho sông Tiber hướng vào trung trung tâm bán đảo Italia. Loại làng nhỏ tuổi của tín đồ Latinh, mà trong tương lai trở thành La Mã nằm bên con sông Tiber này. Như vậy, tín đồ La Mã chỉ là các dân làng trong giai đoạn cải cách và phát triển của nền đương đại Etruscan, đã gồm quan hệ mật thiết với những người Etruscan về ngôn ngữ, bốn tưởng, tôn giáo, cùng xã hội. Nền tiến bộ Etruscan do vậy có ảnh hưởng quan trọng nhất trong quy trình chuyển tiếp thành lịch sự La Mã.

Người Etruscans sống độc lập, theo thể chế đơn vị nước với hình thành các liên bang nhỏ. Khi mới bắt đầu, những liên bang này được kẻ thống trị bởi thuộc 1 quốc vương, nhưng kế tiếp là một hội đồng được lập yêu cầu bằng các cuộc thai cử chủ yếu thức. Tương tự như những cư dân chung quanh, fan Etruscans là tộc tín đồ làm nông nghiệp trồng trọt nhưng họ cũng có một đội quân mạnh, cùng sử dụng lực lượng này nhằm thống trị cư dân chung quanh. Những cư dân bị cai trị này đổi mới nông dân trong các nông trại của fan Etruscans. Như vậy fan Etruscans có thời gian để dành riêng cho việc vạc triển sắm sửa và công nghiệp. Đến cố kỷ 7 & 6 (trước CN), fan Etruscans đã đoạt được rất những nơi thuộc Italy bao gồm cả Rome, và những vùng đất ko kể Italy như các đảo của Corsica. Họ thực hiện bảng chữ cái dựa trên bảng vần âm của fan Hy Lạp, họ có một nền hội hoạ cùng điêu xung khắc phát triển, 1 tôn giáo dựa trên thuyết thượng đế truyền bá từ tín đồ Hy Lạp, và tương đối nhiều những nghi lễ phức hợp sau này được thần thánh hóa với truyền lại cho những người La Mã. Không giống như số đông các nền cao nhã cùng thời, sự bất đồng đẳng giới tính của bạn Etruscans bên cạnh đó không được kể đến nhiều.

Trong khi tín đồ Etruscans sẽ rất bận rộn với bài toán xây dựng quyền lực ở những vùng đất bên cạnh Italy, với với các hoạt động buôn bán tấp nập cùng với phía Đông và với Châu Phi, thì một tp ở phía nam giới của họ bắt đầu lớn bạo dạn nhanh chóng. Tp này mô phỏng bạn Etruscans ở không hề ít mặt. Nó có tên Vương quốc La Mã.

VƯƠNG QUỐC LA MÃ

Theo những nhà khảo cổ, La Mã được thanh lập vào tầm khoảng năm 753 trước công nguyên bởi những người Italic sống làm việc phía phái mạnh sông Tiber. Sự phát triển của làng mạc hội La Mã là việc mô rộp xã hội trơn giềng Etruscans sống phía Nam. Thể chế công ty nước ban đầu của La Mã là thiết chế quân chủ được thành lập trên nền tảng gốc rễ xã hội cỗ lạc. Trong làng mạc hội căn nguyên này, người lũ ông tất cả quyền ra quyết định và là thầy tế trong gia đình. Họ gồm quyền bán con cái như nô lệ hoặc thậm chí còn giết chúng. Sự độc đoán này bị tiêu giảm sau khi ra đời nhà nước. Trước khi bán con hay thịt chúng, người bọn ông nên tham vấn mái ấm gia đình mình và cộng đồng chung quanh. Quyền lực của Quốc vương vãi trong thiết chế quân nhà La Mã cũng như như vậy. Nói giải pháp khác, Quốc vương giống hệt như 1 vị trưởng tộc bị ràng buộc vị mối quan lại hệ nhiệm vụ và quyền lợi đối với các member trong tộc. Quốc vương có quyền xuất xắc đối, là người đề ra luật pháp, thống lĩnh quân đội, là tandtc và là thầy tế cả.

Tuy nhiên quyền lực của Quốc vương được số lượng giới hạn và điều hành và kiểm soát bởi một hiến pháp mà lại ông ta ko được phép núm đổi. Hiến pháp này do Viện nguyên lão (VNL) cùng quốc hội lập ra. Viện nguyên lão là hội đồng gồm các trưởng lão, là thủ lĩnh của các thị tộc không giống nhau, là 1 vẻ ngoài liên minh các thị tộc. VNL gồm quyền thuận tình và phủ quyết việc chỉ định quốc vương, có quyền kiểm soát và phán quyết tính hợp hiến với tuân theo truyền thống lịch sử của những luật lệ và hành động của quốc vương. Về mặt này, VNL La Mã có tính năng gần tương đương với toàn án nhân dân tối cao tối cao Hoa Kỳ ngày nay. Quốc hội thì bao gồm toàn bộ công dân phái nam La Mã. Quyền công dân chỉ dành cho người có cả ba và người mẹ là tín đồ gốc La Mã. Chức năng của quốc hội là trao cho vị vua được VNL lựa chọn quyền lực tối cao tuyệt đối. Quốc hội được tổ chức thành 30 nhóm trên cơ sở mối quan hệ huyết thống, từng nhóm có 1 phiếu bầu và giới thiệu phiếu của chính mình trên quyết định đồng thuận của bằng hữu trong nhóm. Như vậy, giả dụ ai đó gồm tiếng nói quan trọng trong cơ quan chính phủ thì ngơi nghỉ quốc hội, ảnh hưởng này đã được làm giảm đi không hề ít với phương thức chia phiếu bầu theo nhóm nói trên.

Sự phát triển sức khỏe khoắn và tầm tác động của La Mã làm cho của cải triệu tập vào 1 cỗ phận bé dại và khiến cho xã hội phân chia thanh 2 giai cấp: quý tộc và bình dân. Giới quý tộc kiểm soát phần nhiều tài sản, vấn đề buôn bán, quyền lực và quân đội. Cùng chỉ bao gồm họ mới rất có thể có địa chỉ trong VNL hay quốc hội. Giới dân gian chiếm phần nhiều dân số, phần nhiều là nông dân với thợ bằng tay thủ công làm câu hỏi cho giới quý tộc (trừ một số ít ít tự làm cho trong nông trại bé dại của mình). Họ không hề có ngôn ngữ trong thiết yếu phủ.

Dưới thời quân chủ, La Mã không ngừng mở rộng tầm kiểm soát đáng kể tới các địa hạt chung quanh. Thể chế quân chủ bản thân nó được ra đời với mục đích mang đến sự định hình và an toàn. Việc đánh chiếm các địa giới phổ biến quanh không tồn tại nghĩa rằng La Mã thèm hy vọng đất đai với của cải của các nơi này mà hình như là bởi mối lo so với sự rình rập đe dọa đến từ những cư dân chung quanh. Mặc dù nhiên, việc mở rộng địa giới của La Mã vẫn thu hút sự chăm chú của người láng giềng Etruscans hùng táo bạo ở phía Bắc. Cơ chế quân chủ La Mã rơi vào tình thế tay tín đồ Etruscans vào giữa thế kỷ 6 trước công nguyên. Người La Mã kháng lại một cách cay đắng. Cuối cùng, khi 1 hoàng tử của Etruscans thuộc mái ấm gia đình Tarquins đang giai cấp La Mã cưỡng dâm vợ của 1 quý tộc (sự kiện này còn có được nói tới trong sử liệu ở trong nhà sử học tập Livy nhưng các người nhận định rằng đây chắc rằng chỉ là một trong câu chuyện hư cấu), dân La Mã đã nổi dậy đánh đổ quyền lực tối cao của Tarquins năm 509 trước CN. Nền lịch sự Etruscans bắt đầu đi xuống tự đây.

Sau lúc giành lại độc lập, cùng với việc xóa bỏ hoàn toàn cục chế quân chủ chũm vì thiết lập cấu hình lại nó, thời đại của nền cộng hòa La Mã, thời đại tận mắt chứng kiến sự lớn mạnh vĩ đại của quyền lực La Mã bắt đầu.

NỀN CỘNG HÒA LA MÃ

Sau lúc Junius Brutus lật đổ vương triều Tarquin năm 509 trước CN, La Mã bước vào kỷ nguyên của nền cộng hòa, thể chế giai cấp bởi Viện nguyên lão và quốc hội. Lịch sử dân tộc của cộng hòa La Mã là lịch sử dân tộc của những cuộc chiến tranh. Toàn bộ các câu chuyện lịch sử người La Mã sẽ dùng như là vật chứng cho các ưu điểm và giá trị La Mã đều bắt đầu từ giai đoạn kinh hoàng này, giai đoạn của những cuộc xâm lấn và đảm bảo an toàn đất nước. Trước nay, hiến pháp của La Mã không tồn tại xác nhận hay được viết ra thành văn bạn dạng mà là 1 trong những loạt những giá trị và qui định bất thành văn. Nó được định ra bên trên cơ sở của 1 vương triều trong quá khứ, vì thế dù không khôi phục nền quân chủ, tín đồ La Mã vẫn dành những quyền lực to lớn cho các quan chức.

Ở vị trí cao nhất là nhì quan chấp chính, được bầu cử mặt hàng năm trong các những bên quý tộc. Cũng giống như với những quốc vương trong thời quân chủ, 2 quan tiền chấp chủ yếu đưa ra hiện tượng pháp, sở hữu tòa án, quân đội cùng vị trí trưởng tế của quốc gia. Phục sức của mình giống với những vị vua trong quá khứ, áo choàng tía cùng ngồi bên trên ghế truyền thống giành riêng cho nhà vua. Mặc dù nhiên, quyền lực tối cao của họ đã bị hạn chế hết sức nhiều. Vật dụng nhất, họ tại vị chỉ có một năm, sau đó rất có thể được bầu lại hoặc trở về đời sống riêng. Thứ hai, bao gồm 2 quan cùng chấp chính, với vị này có thể ngăn cản tất cả hiệu quả bất cứ quyết định hay hành vi nào của vị kia bởi quyền lấp quyết. Trang bị ba, những quan chấp chính liên tục phải ship hàng ở Viện nguyên lão sau khi nhiệm kỳ chấm dứt, điều này khiến họ siêng tâm bắt tay hợp tác với Viện nguyên lão. Tác dụng của những việc này là các quan chấp bao gồm không thực sự chủ động và sáng tạo, thế cho nên chính che La Mã có xu thế bảo thủ và thận trọng. Đến năm 325 trước CN, địa điểm này được đổi thành quan thống đốc, là đầy đủ quan chấp chủ yếu tại vị các nhiệm kỳ vì chưng yêu cầu của các chiến dịch quân sự.

Dưới 2 quan liêu chấp đó là 2 quan liêu coi quốc khố và 1 pháp quan. Chức pháp quan ban sơ thuộc về tòa án, nhưng sau này trở thành 1 chức vụ quân sự, những pháp quan là những vị tướng cốt yếu của La Mã. địa chỉ pháp quan cũng tương tự quan chấp thiết yếu có nhiệm kỳ 1 năm, và cũng có thể kéo lâu năm trong thời hạn chiến tranh. Ngoại trừ ra, câu hỏi phân các loại dân chúng theo gia sản và mức đóng góp thuế (đáng lẽ là nhiệm vụ của quan lại chấp chính) là việc của 2 quan liêu chức (tạm) gọi là giám quan. Trách nhiệm của họ là lên hồ sơ dân bọn chúng và định mức thuế yêu cầu nộp. Do đó họ bao gồm rất nhiều cơ hội để ăn cắp và tham nhũng. Vị vậy, địa chỉ này chỉ được giao cho các nguyên chấp chủ yếu quan, những người dân có đạo đức với liêm khiết nhất. Những giám quan liêu có quyền lực lớn, họ có thể thải hồi những nghị sĩ trong Viện nguyên lão không chỉ là vì những vướng mắc tài chính mà có thể vì bất cứ lý vày gì. Vào quá trình cuối của nền cộng hòa, những giám quan lại nằm trong những những thiết yếu trị gia có quyền lực tối cao nhất ở La Mã.

Với bài toán quyền lực trọn vẹn tập trung vào tay giới quý tộc, thể chế cùng hòa La Mã lúc ban đầu là 1 hiệ tượng chuyển giao quyền lực từ quốc vương sang trọng tầng lớp giàu có nhất La Mã. đặc thù thống trị của giải pháp pháp, khối hệ thống tài chính, và cơ chế ngoại giao tùy chỉnh bởi giới quý tộc ngay lập tức lập tức mang đến sự oán thù giận của thế hệ bình dân. Từ lúc bước đầu năm 509 trước CN cho tới lúc tan chảy trong tay Caesar vào giữa vắt kỷ đầu tiên trước CN, lịch sử dân tộc chính trị của cùng hòa La Mã là 1 mớ láo lếu độn, và liên tiếp xung thốt nhiên giữa hai tầng lớp dân chúng hy vọng tranh giành quyền lực chính trị.

Năm 494 trước CN, những người lao động rời ra khỏi La Mã và chỉ chiếm 1 vùng núi thiêng. Tại đây, họ thành lập và hoạt động 1 chính phủ nước nhà mới, 1 tổ chức triển khai có hình thức bộ lạc hình dáng cũ, đi đầu là những quan bảo chủng loại (những người lãnh đạo cỗ tộc của họ). Họ công khai phủ quyết những quyết định của giới quan lại chức La Mã và pháp luật của Viện nguyên lão. Chính phủ này do toàn bộ bầu ra và các quyết định của nó vận dụng cho mọi đối tượng người sử dụng là dân nghèo. Nói bí quyết khác, dân nghèo đang tự dành cho họ quyền viết ra luật pháp cho riêng rẽ mình. Năm 450 trước CN, trào lưu đấu tranh kẻ thống trị đưa ra bộ khí cụ 12 điểm với việc chính thức hóa hiện tượng lệ và hiến pháp La Mã. Tín đồ La Mã xem đấy là 1 thành công của câu hỏi đấu tranh đòi quyền công dân, nó là hiện tượng giúp bọn họ xác xác định trí của mình trong buôn bản hội pháp quy. Năm 445 trước CN, giới bình dân giành được quyền lập gia đình với người trong giới quý tộc, và đến năm 367 trước CN, 1 người thuộc giới bình dân được bầu làm quan liêu chấp chính. Bộ biện pháp Licinian-Sextian luật pháp ít nhất một trong những 2 quan liêu chấp chủ yếu phải là người thuộc giới bình dân. Với việc sau khi xong xuôi nhiệm kỳ chấp chính, vị quan lại này vươn lên là thành viên của Viện nguyên lão, quyền sở hữu Viện nguyên lão của giới quý tộc đã biết thành phá vỡ. Đến năm 300 trước CN, giới dân gian có quyền gia nhập ở tất cả mọi cung cấp của giáo hội, tức là ngang mặt hàng với giới quý tộc về tín ngưỡng. Cùng cuối cùng, thắng lợi quyết định về mặt quyền lực tối cao và sự ảnh hưởng đến vào thời điểm năm 287 trước CN, năm mà những quyết định và lao lý của chính phủ dân dã được áp dụng cho toàn bộ cộng đồng La Mã, bao hàm cả giới quý tộc. La Mã đạt được những cải tân này nhưng mà không cần bất kỳ 1 cuộc kháng chiến hay đổ máu nào. Vớ nhiên, cuộc chiến tranh thống trị vẫn không thể giải quyết nhưng cụ thể là nội chiến giai cấp đã được ngăn ngừa hoàn toàn. Như vậy, fan La Mã đã cải cách thể chế của mình như 1 nhu cầu tự vạc hơn là do theo đuổi 1 kế hoạch rõ ràng nào.

Cùng thời gian này, với với đặc thù tự phát tương tự, họ tiến hành mở rộng phạm vi hoạt động của mình. Thoạt đầu, các trận chiến do những người dân cộng hòa thực hiện chủ yếu hèn có đặc điểm phòng ngự vì việc lật đổ vương triều Tarquins sẽ dẫn đến các cuộc tiến công của người Etruscans và những đồng minh nhằm vào La Mã. Cơ mà không thọ sau đó, La Mã chuyển sang việc tiến công giành quyền điều hành và kiểm soát lãnh thổ của các người trơn giềng nhằm mục tiêu triệt tiêu tác hại bị tấn công. Xúc tích của La Mã là việc điều hành và kiểm soát các lãnh thổ chung quanh sẽ chống ngừa được bất cứ cuộc tấn công nào từ dân cư trên những lãnh thổ này đồng thời tạo thành 1 vùng đệm bình an cho La Mã với những kẻ tấn công đến tự xa. Chính sách xâm lược của La Mã vì chưng vậy liên tiếp được bảo trì vì lý do an ninh của bản thân họ. Công dụng cuối cùng của quá trình này là việc giành quyền kiểm soát cục bộ bán hòn đảo Italia năm 265 trước CN, và tiếp đến là cả núm giới. Nói cách khác rằng đế chế La Mã là 1 trong những sự ngẫu nhiên, nó được sinh ra trong quy trình theo xua đuổi 1 chế độ có tên: sự an toàn. Chỉ đến giai đoạn cuối của quá trình này, Đế chế La Mã mới trở thành 1 mục tiêu rõ ràng.

CHINH PHỤC ITALY

Cuộc đoạt được Italy được bước đầu ngay sau khoản thời gian người La Mã trục xuất vương triều Tarquins năm 509 trước công nhân với mục tiêu đầu tiên đó là lãnh thổ của bạn Etruscans. đoàn kết với các tộc Latinh khác và với Hy Lạp, La Mã từng bước kiên cố chinh phục khu vực Etruscans nhìn trong suốt 2 cố kỉnh kỷ 5 và 4 trước CN. Tín đồ Etruscans bị đuổi thoát khỏi bán hòn đảo Italy. Nền thanh lịch Etruscans cho đây chấm dứt.

Tuy nhiên, cuộc đoạt được Italy của tín đồ La Mã bất thần bị cách quãng bởi cuộc xâm lược của cục tộc Gaul (phần đất âu lục cổ tất cả Pháp, bắc Hà Lan và 1 phần Thụy Sĩ), du cư với thiện chiến tới từ bên kia dãy Alps. Năm 387 trước CN, tín đồ Gaul vượt hàng Alps, nhanh lẹ đánh bại quân đội và thiêu diệt La Mã. Tuy nhiên, người Gaul không tồn tại ý định định cư tại Italy, họ chỉ lưu ý đến của cải của La Mã. Họ cướp phá La Mã, yêu cầu và cống nạp, và sau thời điểm đã thu thập đủ thì trở lại đất của họ chính giữa châu Âu. La Mã lúc này suy kiệt cùng nhiều người dân họ đã đoạt được trên bán hòn đảo Italy con quay lại tiến công họ. Tuy nhiên, mang đến năm 350 trước CN, La Mã đã hồi phục mạnh bạo đủ để lập lại vị núm ở những vùng khu đất nói trên.

Dù chỉ là 1 thành viên trong liên minh các nước Latinh, La Mã đang áp đặt vị thế cai quản lên toàn bộ các nước trong cấu kết này. Năm 340, những nước nổi dậy đòi quyền tự do sau khi La Mã lắc đầu yêu sách của họ. Mặc dù nhiên, La Mã chỉ mất có 2 năm để dẹp chảy cuộc nổi dậy này với thống độc nhất khối Latinh năm 338 trước cn. Năm 295 trước cn, La Mã bước đầu cuộc chiến chống lại sự nổi loạn của các người Latinh Samnites sống trên dãy Appenine, gồm thêm sự tham gia của những người Etruscans, tín đồ Gaul còn sót lại và 1 vài thành phố Italy khác. Hiệu quả của cuộc chiến này là mang đến năm 280 trước cn, La Mã giành quyền kiểm soát toàn bộ trung trung tâm Italy. Họ đưa sự quan lại tâm của bản thân về phía nam giới bán hòn đảo tới những thành phố của Hy Lạp và nhanh lẹ khuất phục nốt khu vực này. Vậy là đến thời điểm giữa thế kỷ 3 trước cn, La Mã vẫn hoàn toàn cai quản bán hòn đảo Italia.

Lịch sử cổ đại cho thấy rằng việc giữ các vùng đất chinh phục được là khó khăn. Tuy nhiên, La Mã ngoài ra đã tìm ra cách giải quyết và xử lý vấn đề này với các chế độ vừa tự do thoải mái vừa quân phiệt. Vật dụng nhất, Rome không diệt diệt các vùng khu đất này nhưng trao cho cái đó những quyền lực chắc chắn. Một số trong những nơi được chấp thuận trở thành công dân La Mã nhất là các vùng sát La Mã, một vài vùng khác được gật đầu chỉ bắt buộc theo những công cụ nào đó của La Mã. Một số trong những vùng được chất nhận được trở thành quần thể tự trị, một trong những khác được chất nhận được trở thành đồng minh. Nhưng toàn bộ đều đề nghị đóng thuế và cung cấp binh quân nhân cho La Mã. Không tính ra, La Mã mang lại quân quân nhân định cư trên những miền đất chiếm phần đóng như thể phần thưởng cho sự giao hàng của họ. Quân lính tất cả đất đai có thể sinh lợi, và La Mã có đội quân cố định và thắt chặt trên các miền đất đã chiếm đóng. Để tăng tốc sức mạnh cho những đội quân này, La Mã tiến hành các dự án làm đường đầy tham vọng. Bọn họ xd các con mặt đường thẳng tắp vượt qua những ngọn núi chất nhận được quân đội nhanh chóng vận đụng tới những vùng gồm nổi loạn. Sự phối hợp của việc trao quyền hành với quyền công dân cùng với việc đảm bảo những phản ứng nhanh lẹ và khắt khe so với những kẻ nổi loạn đã phát hành 1 đế chế độc lập và bền chắc trên bán đảo Italy.

Đến bây giờ một quân thù mới của La Mã xuất hiện, đó là Carthage, đế chế vẫn khẳng xác định thế ngơi nghỉ phía phái mạnh Địa Trung Hải. Rứa kỷ sau sẽ chứng kiến sự va va của hai tổ quốc hùng bạo gan này. Kết cuộc của các va va này: cuộc chiến tranh Punic sẽ chuyển La Mã thành lực lượng hùng vượt trội nhất Địa Trung Hải.

CHIẾN TRANH PUNIC

Lực lượng hải quân hùng vượt trội nhất trên Địa Trung Hải trong rứa kỷ 3 trước công nhân là Carthage, non sông phía bắc châu Phi ngay gần Tuynidi ngày nay. Fan Carthage là tín đồ gốc Phoenic và Carthage là 1 trong thuộc địa cũ của Phoenic từ vắt kỷ 9 trước cn. Từ Carthage trong giờ Phoenic có nghĩa là ?othành phố mới?. Đến cố gắng kỷ 6 trước cn, Phoenic bị đoạt được bởi fan Assyrian (là những cỗ lạc Semitic sống ở phía bắc Mesopotamia) và kế tiếp là người bố Tư. Mặc dù Carthage lại không bị ảnh hưởng và phát triển thành 1 quốc gia độc lập hoàn toàn. Tuy nhiên song với cuộc đoạt được bán hòn đảo Italy của La Mã, Carthage cũng mở rộng lãnh thổ của chính bản thân mình ra mọi Bắc Phi. Lúc La Mã hoàn toàn cuộc chinh phục Italy của chính mình thì Carthage đã và đang kiểm soát tổng thể bờ biển Bắc Phi trường đoản cú phía Tây Libya cho eo hải dương Gibraltar (bờ biển khơi phía phái nam Tây Ban Nha), phần đông bờ biển lớn phía phái mạnh Tây Ban Nha cũng như các đảo Corsica và Sardinia sinh hoạt Châu Âu. Carthage là 1 quyền lực tối cao kinh khủng, nó kiểm soát phần lớn các hoạt động giao thương trên Địa Trung Hải, cung ứng binh lính, nô lệ và sản phẩm hóa, cùng tích trữ lượng lượng xoàn bạc to con từ các mỏ khai quật ở Tây Ban Nha.

Xem thêm: Dây Chuyền Bồ Công Anh Cam Senyda, Dây Chuyền Mặt Hoa Bồ Công Anh May Mắn Thời Trang

Hai đế chế hùng dũng mạnh này bắt đầu va đụng nhau vào thời điểm giữa thế kỷ 3 trước cn, khi quyền lực của La Mã vẫn vươn tới rất nam của Italy. Thực ra, phía 2 bên đã bao hàm tiếp xúc rời rốc trước đó cơ mà chưa bên nào cảm thấy tai hại đến từ mặt kia. Tín đồ La Mã gồm hiểu biết chi tiết về fan Carthage. Bọn họ gọi những người này bằng cái thương hiệu gốc là bạn Phoenician. Trong giờ đồng hồ Latinh, nó được viết là Poeni, đây là bắt đầu cái tên Punic của trận chiến tranh sắp được nói tới. Cuộc chiến bất hạnh cho Carthage này là tất yêu tránh được. Nằm trong lòng Carthage cùng Italy là quần đảo lớn Sicily. Carthage kiểm soát điều hành nửa phía tây của hòn đảo, tuy nhiên với việc đã điều hành và kiểm soát cực phái mạnh của bán đảo Italy thì La Mã chỉ từ cách Sicily 1 khoảng tay. La Mã can thiệp vào cuộc nổi dậy của người Messana cản lại Carthage, và cuộc chiến tranh Punic lần 1 nổ ra.

Chiến tranh Punic lần 1 (264-241 trước cn)

Nổ ra năm 264 trước cn, chủ yếu ra mắt trên đảo Sicily. La Mã bao vây nhiều tp của Carthage sinh sống Sicily cùng khi Carthage chuyển hải quân của chính bản thân mình đến giải vây, La Mã hủy diệt trọn vẹn lực lượng thủy quân này. Lần đầu tiên kể từ lúc thành lập, đế chế Carthage chuốc lấy thua trên biển. Cuộc chiến xong với thắng lợi không thực thụ thuộc về bên cạnh nào. Năm 241 trước cn, 1 hiệp mong được ký năm 241 giữa hai bên với vấn đề Carthage bắt buộc rời quăng quật Sicily (dù chưa bị mất vào tay La Mã) và bồi hoàn 1 khoản đến chiến tranh. Ngay sau đó, Carthage phải đương đầu với các vụ nổi loàn của lực lượng bộ đội đánh thuê, với La Mã tận hưởng từ sự vướng víu này cùng với việc chiếm được đảo Corsica. La Mã rất lo lắng người Carthage và muốn xây dựng 1 vùng đệm bình an càng bự càng giỏi giữa La Mã với Carthage. Sau Sicily và Corsica, La Mã liên tục muốn đẩy bạn Carthage thoát khỏi Sardinia, hòn đảo phía tây bán đảo Italy. Carthage phản bội ứng bằng cách gia tăng sức khỏe ở Châu Âu. Trước tiên, họ gửi tướng Hamilcar và con rể ông ta là Hasdrubal tới Tây Ban Nha thiết lập cấu hình chế độ nằm trong địa và xây cất quân đội. Ở đây, hai phụ vương con này lập quan liêu hệ đồng minh với các nước vùng Iberia, với quân đội Carthage mộ từ các đất nước đồng minh lặng lẽ lớn mạnh dạn và quyền lực cùng ảnh hưởng của Carthage vươn khắp bán hòn đảo Iberia.

Chiến tranh Punic lần 2 (218-202 trước CN)

Rất lo lắng trước tình hình này nên những lúc Saguntum, 1 thành phố nhỏ tuổi ở TBN yêu mong Rome vươn lên là đồng minh, La Mã đang không từ chối. Vài năm sau, Hannibal, 1 tướng trẻ em 25 tuổi đổi mới tổng chỉ đạo quân Carthage sinh sống TBN. Thời gian đầu, Hannibal chất nhận được người Saguntum sử dụng các bến cảng rộng lớn để kị xung bỗng dưng với La Mã. Nhưng Saguntum với giúp sức của người đồng minh La Mã, ban đầu chơi trò bao gồm trị với những thành phố TBN khác. Làm lơ những đe dọa trực tiếp tự La Mã, Hannibal tấn công và chiếm phần giữ Saguntum. La Mã nỗ lực thu xếp vấn đề này bằng con phố ngoại giao. Họ yêu cầu Carthage cách chức Hannibal và đưa ông này cho Rome. Cuộc chiến tranh Punic lần 2 nổ ra năm 218 trước cn khi Carrthage phủ nhận yêu ước này. Tuy thế lần này, La Mã phải đối mặt với 1 đối phương đáng sợ. Trong thời hạn sau cuộc chiến lần 1, Carthage đã tạo thành 1 lực lượng hùng mạnh. Hannibal vẫn đưa lực lượng này đi dọc Châu Âu cùng tháng 9 năm 218, ông chuyển quân Carthage vượt dãy Alpes bước đầu cuộc xâm chiếm Italy. Dù mệt mỏi vì quãng đường tải chiến, Hannibal vẫn ngay lập tức đập tung quân La Mã nghỉ ngơi phía bắc Italy. Chiến thắng ngoạn mục này đã khiến nhiều binh sỹ du mục Gaul kéo đoàn quân của Hannibal nâng tổng số quân của ông lên ở trên 50000. Thắng lợi của Hannibal trước tín đồ La Mã được bảo đảm bằng bài toán thuyết phục những đồng minh của La Mã và gần kề nhập nhiều thành phố vào Carthage.

Người La Mã hiểu rõ rằng họ ko thể vượt qua Hannibal. Hay vọng, La Mã trao quyền đến nhà độc tài Quintus Fabius Maximuss. Fabius chỉ thị tránh cuộc chiến tranh trực diện bằng mọi giá, chỉ đánh du kích cho tới khi quân Carthage suy yếu đủ để tiến công trực diện. Mà lại khi Hannibal tiến quân tới Cannae (trận Can) năm 216 trước cn, Fabius gửi 1 đội quân 80000 fan ra phòng lại. Đội quân này ngay mau chóng bị Hannibal hủy hoại hoàn toàn, đấy là thất bại lớn nhất Rome thử dùng qua. Những đồng minh phía nam giới Italy của La Mã chạy sang trọng phía Hannibal, tổng thể Sicily trở thành đồng minh của Carthage. Thêm vào đó, vua Philip V xứ Macedon, tín đồ kiểm soát phần lớn lãnh địa Hy Lạp cũng ngả theo Hannibal và bắt đầu cuộc cuộc chiến tranh chống lại La Mã năm 215 trước cn. Thực trạng gần như xuất xắc vọng đối với La Mã. Fabius không còn dũng khí đối đầu và cạnh tranh với Hannibal. Hannibal đưa quân nhóm vòng quanh Italy nhưng mà không còn bất cứ sự phản kháng nào. Tuy nhiên, Hannibal không có đủ lực lượng và trang bị để bao vây hay tấn công ồ ạt các thành phố như Rome. Tất cả những gì ông hoàn toàn có thể làm là đi khắp các miền nông làng mạc Italy và hủy hoại nó.

La Mã quyết định tấn công hậu phương của Hannibal. Hiểu được Hannibal dựa vào vào nguồn hỗ trợ nhân lực cùng vật lực trường đoản cú TBN, La Mã trao mang đến Publius Cornelius Scipio (237-183 trước cn), 1 tuấn kiệt về chiến lược chức Thống đốc Tây Ban Nha, 1 hành động không thích hợp hiến vì vị tướng trẻ này chưa khi nào là quan chấp chính. Scipio, trong tương lai được gọi bằng cái brand name Scipio Africanus vì chiến thắng của ông trước người Carthage trên đất Châu Phi, đã cấp tốc chóng đoạt được toàn bộ TBN. Đến lúc này, Hannibal bị mắc cạn trên khu đất Italy. Sau đó, Scipio chuyển quân vào Châu Phi cùng buộc fan Carthage phải đề xuất Rome 1 hiệp mong hòa bình. Một trong những phần của hiệp mong này là Hannibal đề xuất rời ngoài bán đảo Italy. Hannibal là 1 một trong những danh tướng béo múp nhất trong lịch sử dân tộc thế giới. Trong suốt trận đánh tranh với La Mã, ông không hề thua 1 trận nào. Dù vậy ông vẫn đề xuất rút lui. Và dù chiến hạ trong toàn bộ các trận đánh, Hannibal đã thảm bại trong cuộc chiến tranh này. Lúc Hannibal cù trở lại, bạn Carthage lấy lại niềm tin và thêm một lần nữa nổi dậy chống lại La Mã. Năm 202 trước cn, Hannibal với Scipio giao chiến ngơi nghỉ At Zama phía bắc Châu Phi với tại phía trên Hannibal nếm thua trận đầu tiên. Carthage bị đưa xuống thành 1 bang độc lập. La Mã từ bây giờ kiểm soát toàn thể miền tây Địa Trung Hải bao gồm cả khoanh vùng Bắc Phi.

Cuộc chiến này mang lại cho La Mã những kinh nghiệm tay nghề lịch sử. Họ vẫn phải đối mặt với các thất bại rõ ràng trước một đối thủ hùng khỏe mạnh và sau cuối đã chiến thắng những quân địch vượt trội này. Tính giải pháp La Mã được xem từ trận chiến tuyệt vọng này đã xuyên suốt phần còn sót lại của lịch sử dân tộc đế chế. Chiến tranh Punic lần 2 đưa La Mã trường đoản cú 1 quyền lực tối cao có tính khu vực trở thành 1 đế chế bên trên toàn cầm cố giới. Với việc Philip V của Macedon hợp tác với Hannibal tiến hành chiến tranh chống lại Rome, La Mã đưa hướng cuộc chiến tranh về phía đông trước tiên xâm lăng Macedon và tiếp nối là những vương quốc Hi Lạp khác. Hiệu quả cuối thuộc của chiến tranh Punic lần 2 là sự thống trị thế giới của La Mã.

Chiến tranh Punic lần 3 (149-146 trước CN)

Trong trong những năm tiếp theo, La Mã tiếp tục đoạt được các giang sơn Hy Lạp sống phía đông. Ở phía tây, họ bầy áp tàn tệ người Iberian với trút thịnh nộ lên đầu bạn Carthage. Những nhà sử học đã khắc ghi lời của 1 lãnh tụ bậc nhất của La Mã là Cato rằng khi xong 1 bài bác phát biểu về bất cứ vấn đề gì, ông này cũng có câu: ?otôi cho rằng phải hủy diệt Carthage?. Vào nửa đầu thế kỷ thứ 2 trước cn, cho dù không giành lại được rất nhiều quyền lực tuy vậy với các hoạt động thương mại, Carthage cũng đã khôi phục lại phần nhiều sự an khang trước kia. La Mã càng ngày càng nghi ngờ sự hồi sinh của Carthage và yêu cầu tín đồ Carthage từ bỏ thành phố của họ để lùi sâu vào trong lục địa Bắc Phi. Carthage, xứ sở buôn bán phụ thuộc vào giao thương mua bán trên biển từ chối yêu mong này. Viện nguyên lão La Mã tuyên cha chiến tranh. Sau 1 thời hạn bao vây, tín đồ La Mã chiếm được thành phố, quân lính La Mã đi từng nhà tàn sát dân cư Carthage. Đây chắc rằng là vụ hành quyết có khối hệ thống đẫm máu độc nhất trước gắng chiến II. Những người Carthage còn sinh sống bị buôn bán làm nô lệ. Cảng biển cả và tp bị phá hủy.

Chinh phục Hy Lạp

Trong thời gian La Mã đang bận rộn với mọi tranh chấp thiết yếu trị nội cỗ và cuộc chinh phục Italy thì tín đồ Hy Lạp cội Macedonia (nằm giữa Nam tư và Hy Lạp) đã đoạt được hầu không còn lãnh địa Hy Lạp và tiếp nối vươn bàn tay đế quốc ra khắp rứa giới. Năm 324 trước cn, khi nhưng Rome vẫn chưa đoạt được hết Italy cùng vẫn đã sa lầy trong mọt xung chợt giữa giới quý tộc cùng dân nghèo, thì cục bộ lãnh địa trái đất nằm phía đông La Mã sẽ thuộc về 1 người lũ ông duy nhất, Alexander Đại Đế, nhà quân sự có thể coi là to con nhất trong lịch sử cổ đại. Sau khi đoạt được toàn bộ bố Tư, Alexander bất thần chết để lại đế chế bạt ngàn ông đang dựng lên vào sự xâu xé của những tướng lĩnh. Năm 312 trước cn, Seleucus, 1 trong những viên tướng mạo này xưng vua trên Babylon cùng phần đất to lớn phía đông Hy Lạp, sau đó tiếp tục không ngừng mở rộng lãnh thổ cho tới phía đông Anatolia (Thổ Nhĩ Kỳ) cùng phía bắc Syria ra đời Seleucid, đệ nhị đế chế Hy Lạp. Cơ mà La Mã ngoài ra không thân yêu lắm đến các sự kiện chấn đụng này. Bị chi phối vị những vấn đề trong nội bộ, La Mã không thân thương lắm mang đến tình hình phía bên ngoài và chưa đánh giá đế quốc Hy Lạp như 1 mối đe dọa. Nhưng chiến tranh Punic lần 2 đã làm tất cả thay đổi. Rome gần như đã trở nên hủy khử bởi fan Carthage và vương quốc Macedonian (dưới quyền trị bởi của Philip V 221-179 trước cn) lại phối hợp với Carthage. Thế giới Hy Lạp xuất hiện thêm trong đôi mắt của fan La Mã như thể mối nạt doạ mập nhất đến từ bên ngoài.

Philip V là một trong những vị vua những tham vọng, muốn không ngừng mở rộng lãnh thổ và trở nên Macedonia thành 1 đế chế. Rủi ro cho ông ta, Antiochus III (223-187 trước cn), vị vua của đế chế Seleucid cũng đều có cùng tham vọng này. Antiochus III bước đầu chiếm đoạt lãnh thổ Palestine, giành giật quyền kiểm soát điều hành Ptolemies trực thuộc Ai Cập. Đồng thời, Philip V cũng bước đầu vươn tay tới đại dương Aegean (nằm giữa bán đảo Hy Lạp cùng vùng tiểu Á trực thuộc Thổ Nhĩ Kỳ) cùng vùng tè Á. 2 vị vua này thấy chiến thuật tốt tuyệt nhất là bắt tay nhau cùng đoạt được Ai Cập tiếp đến mới tính đến chuyện phân tách chác.

La Mã, sau khi trải qua kinh nghiệm tay nghề cay đắng cùng với Carthage, đang trở cần rất cảnh giác với các đất nước có hoài bão đế chế mặt ngoài. Họ đã chống lại Philip V trong thời gian chiến tranh Punic lần II (cuộc chiến này được hotline là cuộc chiến tranh Macedonian lần I) với sau đó lại yêu ước ông ta ngừng việc xâm chiếm đất đai Hy Lạp. Philip V trường đoản cú chối, và La Mã cử tướng tá Flaminius tiến tấn công Macedon năm 200 trước cn, cuộc chiến Macedonia lần 2 bắt đầu. Sau 3 năm, Flamiuss vượt qua Philip V vào trận Thessaly (địa danh ở ở khu vực miền trung Hy Lạp, phía bắc biên thuỳ Macedonia) và cho năm 196 trước công nhân thì tuyên bố những thành phố Hy Lạp được độc lập.

Nhưng La Mã vẫn rất cảnh giác cùng với Antiochus III. Vị vua này đưa quân lên khu đất Hy Lạp tiến công người La Mã nhưng mau lẹ bị đánh nhảy khỏi Hy Lạp rồi bị thảm bại trong trận Magnesia ở Tiểu Á năm 189 trước cn. Trong trận chiến này, người La Mã không chiếm đoạt khu đất đai nhưng chỉ buộc Antiochus nộp 1 khoản tiền phân phát lớn. Nói chung, La Mã coi những thành phố Hy Lạp giống như những thành phố tự do ít tiềm lực, cùng La Mã coi bản thân là người bảo đảm Hy Lạp, và bằng phương pháp này ngăn ngừa sự cách tân và phát triển của ngẫu nhiên quyền lực triệu tập nào có tác dụng đe dọa Rome. Năm 179 trước cn, Philip V chết, tín đồ kế vị là Perseus khuấy động trào lưu dân nhà và lòng tin cách mạng ở Hy Lạp. Và La Mã lại thôn tính Hy Lạp. Trận chiến Macedonia lần 3 nổ ra (172-168 trước cn). Không giống với lần trước, khi trận chiến này kết thúc, mặc dù vẫn không chỉ chiếm đất đai cơ mà Rome áp đặt hiện tượng lệ thống trị rất cứng rắn đối với các đồng minh tương tự như các thành phố nhờ vào nhằm ngăn ngừa mọi ngọn lửa cách mạng. La Mã đã học được từ việc kiểm soát điều hành các tp ở Italy rằng rất có thể kéo nhiều năm sự thần phục của những thành phố này nếu bảo trì được sự bầy áp chấm dứt khoát, mau lẹ và tàn bạo.

Lúc này, đế chế La Mã sẽ thành hình. La Mã đáp trả các tai hại ngay khi nó mới chỉ sắp xẩy ra. Việc đánh bại Perseus đi kèm với việc cướp phá các thành phố bị chinh phục 1 cách nặng nề. Cung ứng đó, khoản tiền phạt mà phần nhiều kẻ bại trận phải chịu đựng làm ngập đầy kho báu La Mã. Đồng thời, làm việc phía Tây, các quan chức thay mặt của La Mã tiến công thuế nặng nề lên những người bị cai trị. Đến vào giữa thế kỷ 2 trước cn, La Mã đã trở thành 1 bộ máy làm tiền đẩy đà với phần đông affair hữu dụng đến mức không tưởng. Mặc dù nhiên, lượng của cải to con này đã khơi dậy côn trùng xung đột thống trị có từ trước đây và nền cùng hòa sẽ nên sống vào cơn khủng hoảng rủi ro trong rộng 100 năm tới, cơn khủng hoàng mà tại thời điểm nó kết thúc, sẽ xô đổ nền cộng hòa và gửi La Mã ngả sang cơ chế độc tài.

Cuộc rủi ro khủng hoảng của nền cùng hòa

Giới dân gian La Mã bao hàm những nông dân, thợ bằng tay thủ công và đông đảo lao động thuộc hạ khác. 1 phần nông dân làm cho việc giữa những trang trại nhỏ của riêng mình, phần sót lại cùng với các thợ thủ công và các loại lđ khác đ có tác dụng thuê đến giới quý tộc với khoảng lương ko tồi. Chiến tranh Punic lần II đã thay đổi tận nền tảng sự sở hữu gia tài trong làng hội. Hannibal đã san bằng những miền nông làng mạc khi tải chiến quanh La Mã, toàn cục của cải của non sông được triệu tập sau những bức tường chắn thành Rome nhằm bảo vệ. Mặt ngoài, thành công và ruộng khu đất của hàng ngàn nông dân bị phá hủy. Sau chiến tranh, giới quý tộc càng giàu thêm vì chiến lợi phẩm chiến tranh mua sạch khu đất đai trồng trọt. Đến vào giữa thế kỷ II trước cn, nền nông nghiệp & trồng trọt La Mã hoàn toàn bị chi phối bởi những đồn điền mênh mông thuộc sở hữu của những chủ đất giàu sang đến mức không tưởng. Gần như nông dân khánh kiệt ập lệ các tp kiếm bài toán làm. Đây bắt đầu chỉ là phần chìm của tảng băng xung đột.

Trong khi đó các trận chiến Punic cùng Macedonia đã hỗ trợ cho La Mã không hề ít nô lệ. Trước đây, La Mã đã gồm có lao động là nô lệ, nhưng nên đến vào giữa thế kỷ 2 trước cn, sự biến đổi từ nền kinh tế tài chính lao động có tác dụng công sang trọng lao động bầy tớ mới thực sự diễn ra. Đến cuối thế kỷ 2 trước cn, nhiều phần dân số La Mã thuộc thế hệ nô lệ. Chứng trạng này làm giảm sút các cơ hội việc có tác dụng và thu nhập cá nhân tốt cho những người lđ gốc La Mã. Nếu như muốn có công việc, chúng ta buộc phải đồng ý mức thu nhập thậm chí thấp hơn những người nô lệ, mức đang không thể đầy đủ sống. Triệu chứng này tạo thành 1 làn sóng di trú to con của những người LĐ từ thành phố này sang tp khác sinh hoạt La Mã cùng với nỗi ân oán giận càng ngày càng tăng. Thùng thuốc súng khủng hoảng rủi ro đã được châm ngòi.

Nội chiến Grachhi

Năm 133 trước cn, tranh chấp gửi La Mã vào nội chiến. Tiberius Gracchus, vị quan lại hộ dân thay mặt đại diện cho dân chúng đề nghị giới hạn quyền download đất đai bên dưới 640 acre (1 acre ~ 0.4 ha), và như vậy lấy đi đa phần đất đai của giới quý tộc. Những người có bên trên 640 acre đất yêu cầu trả lại phần dôi nhằm Nhà nước phân chia cho dân nghèo. Vớ nhiên, giới thượng lưu với viện nguyên lão La Mã tìm số đông cách hoàn toàn có thể để phản đối dự lao lý này. Họ cầm cố được vị quan hộ dân cư thứ hai là Octavius với thuyết phục ông này phủ quyết cải tân ruộng khu đất của Gracchus. Giận dữ vì bị phản bội đối, Gracchus miễn nhiệm Octavius, 1 hành động vi hiến rõ ràng. Lúc nhiệm kỳ kết thúc, Gracchus liên tiếp có thêm hành động vi hiến thứ hai là thâm nhập kỳ bầu cử đến nhiệm kỳ tiếp theo. Bạo loàn nổ ra trong lần bầu cử này và Gracchus bị 1 nhóm những nghị sĩ ám sát, lần đầu tiên trong lịch sử tồn tại, bạn La Mã chém giết thịt lẫn nhau.

Nhiều fan đã không reviews đúng sứ mệnh của Tiberius Gracchus đối với lịch sử La Mã. Dù cuộc cải cách của ông thất bại, mà lại Gracchus đã tạo nên một phong cách chính trị mới: ship hàng đa số. Trước Gracchus, những thay đổi chính trị được tiến hành chủ yếu vì những yêu cầu của, với để phục vụ 1 thiểu số là giới quý tộc. Mặc dù nhiên, Tiberius lại search kiếm những chuyển đổi vì ích lợi của bạn thân dân bọn chúng và hoàn toàn không đếm xỉa cho giới quý tộc. Điều đó đã tạo nên 1 lớp chủ yếu trị gia new ở La Mã, những người được điện thoại tư vấn là chính trị gia mị dân bởi vì những nỗ lực giành quyền lực tối cao của họ bằng phương pháp thu hút sự ủng hộ trong dân chúng. Đối lập cùng với những bao gồm trị gia hình trạng này, giới quý tộc liên tục nỗ lực gia hạn cơ cấu thiết yếu trị truyền thống: giao hàng tầng lớp giàu có.

Tiberius chết nhưng công ty Gracchi chưa dừng lại ở đó. Tiếp tục hai năm 123 cùng 122 trước cn, Gaius Gracchus (em trai Tiberius) được thai là quan tiền hộ dân. Tất cả nguồn ủng hộ lớn tưởng từ dân chúng, Gaius tìm bí quyết thông qua rất nhiều bộ phép tắc tại quốc hội. Đầu tiên, ông ra điều khoản bình ổn giá cả ngũ ly bằng việc cho xây dựng các nhà kho đựng ngũ cốc thừa trường đoản cú mùa trước. Dự luật thứ hai sẽ mang đến cho ông tương đối nhiều sự chống đối là trao quyền công dân cho tất toàn bộ cơ thể Italy (nhằm làm cho tăng quyền lực tối cao của phiên bản thân Gaius). Năm 121 trước cn, Viện nguyên lão thông sang một luật định yêu thương cầu các quan chấp chính đảm bảo an toàn nền cùng hòa cùng tuyên cha Gaius Gracchus là người thù trong phòng nước. Gaius bị săn đuổi cùng tự sát, hàng ngàn người ủng hộ ông bị giết với treo cổ.

Marius

Sau kia ít lâu, năm 111 trước công nhân La Mã ban đầu cuộc chiến với Jugurtha, vị vua của Numidia (1 giang sơn bắc Phi nằm phía nam giới Carthage). Trận đánh này được hotline là chiến tranh Jugurthine, đã được thực hiện không triệt để và sự ngờ vực của tín đồ La Mã so với viện nguyên lão tăng lên. Vị vậy, năm 107 trước cn, Gaius Marius (157-86 trước cn) được thai làm quan tiền chấp bao gồm và được cử mang lại Numidia. Marius nhanh chóng đánh bại Jugurhta. Nhưng người thực sự đánh bại trọn vẹn Jugurtha là Sulla (138-78 trước cn), 1 sĩ quan của Marius. Dù thuộc về 1 loại dõi quý tộc nhiều năm nhưng Sulla là 1 trong những vị tướng mạo nghèo. Còn Marius lại là một trong quý tộc mới, người thứ nhất trong mẫu họ đã có được vị trí cao trong làng mạc hội. Cả hai đều không được giới quý tộc La Mã công nhận. Sulla nhận định rằng Marius đang giành lấy tin tưởng bằng phần lớn chiến công không thuộc về mình. Sự ghen tuông đua thân hai ông này là lý do của cuộc đao binh năm 88 trước cn. Marius là 1 trong những nhà cải tân sáng tạo. Ông thay đổi hoàn toàn cơ cấu quân team của mình bằng cách hầu như chỉ sử dụng những người dân tình nguyện. Chúng ta là những người nghèo độc nhất La Mã, những người vẫn nuôi dưỡng lòng căm phẫn với chế độ đặc biệt trường đoản cú sau khi bạn bè Gracchi bị giết. Marius đưa ra lời hứa hẹn sẽ phân chia chiến lợi phẩm cuộc chiến tranh và ruộng đất để đổi lấy sự phục vụ lâu bền hơn của lực lượng này. Cùng 1 cái gì đấy mới mẻ sẽ xuất hiện. Sự nghèo nàn đã đẩy một lạng lớn tín đồ nghèo thành binh lính, và đầy đủ binh lính này còn có lòng trung thành với chủ và sự biết ơn sâu sắc không yêu cầu là với nhà nước cơ mà với vị tướng mạo bảo trợ của họ. Sự tôn sùng cá thể này đang trao mang lại Marius, và mọi tướng lãnh khác trong tương lai, 1 quyền lực mà họ chưa khi nào có trước đây.

Sulla

Trong trong năm 80 trước cn, La Mã phải giải quyết và xử lý hàng loạt cuộc chiến với những đồng minh Italy, những người dân phải chịu đựng sự bất công lớn. Sulla chứng tỏ mình là một trong tướng giỏi trong suốt các trận đánh này với được thai làm quan lại chấp chính năm 88 trước cn. Khác với Marius, Sulla coi mình thuộc về giới quý tộc. Ông ta vượt mặt Marius vào cuộc nội chiến. Viện nguyên lão, lúng túng sự kháng đối của dân chúng, đang trao mang lại Sulla quyền lực độc tài. Đến lúc này, địa điểm độc tài vẫn là địa điểm hợp hiến. Cơ quan chính phủ La Mã được phép trao toàn thể quyền lực quân vương đến 1 cá thể trong thời hạn của cuộc to hoảng. Vị quân vương vãi này sẽ không phải share quyền lực với cùng một người khác ví như dưới chính sách quan chấp chính. Sulla ngay nhanh chóng thực hiện cải cách chính phủ trong khoảng 3 năm với vấn đề khôi phục quyền lực của Viện nguyên lão và giảm đứt quyền của quốc hội. Dù ý định là phục hồi lại hiệ tượng chính phủ ban đầu nhưng Sulla sử dụng 1 biện pháp khác hẳn. Ông ta thực hiện quân đội để giết toàn bộ các kẻ thù (và thậm chí những người chưa phải là đối thủ). Nền tảng của đế chế đã có những đứt gãy nguy hiểm.

Bắt đầu của sự kết thúc

Cuộc cải cách của Sulla mang lại sự phản chống dữ dội. Sau khoản thời gian Sulla chết, viện nguyên lão phải đối mặt với các cuộc nổi loạn tất cả vũ trang. Năm 70 trước cn, hai thiết yếu trị gia nhiều tham vọng là Crassus cùng Pompey lên làm quan chấp chính và ngay lập tức lập tức bãi bỏ hiến pháp của Sulla. 1 trào lưu chủ yếu trị mới xuất hiện. Crassus và Pompey kết đoàn với những quan hộ gia đình và quốc hội hạn chế lại viện nguyên lão thuộc giới quý tộc. Năm 67 trước cn, Pompey được trao quyền lãnh đạo toàn thể vùng Địa Trung Hải vào 3 năm, và quyền lực tối cao này được kéo dài trong những năm tiếp theo để ông hoàn toàn có thể tiếp tục trận chiến ở vùng tè Á. Đến cuối tiến độ này, Pompey đang trở thành nhà lãnh đạo nổi tiếng nhất làm việc La Mã. Vấn đề này khiến cho Crassus lo âu vì ông ta không tồn tại vị trí quan trọng đặc biệt như Pompey vào cả viện nguyên lão lẫn Quốc hội. Và Crassus đưa ra quyết định liên minh với các chính trị gia nức danh khác, trong đó nổi bật nhất là Gaius Julius Caesar (100-44 trước cn). Caesar xuất thân từ một gia lắp quý tộc lâu đời, và là vị tướng tá thiên tài chỉ huy quân La Mã làm việc Tây Ban Nha với Gaul.

Khi Caesar về bên từ Tây Ban Nha, ông yêu thương cầu một cuộc diễu binh thành công vòng quanh Rome. Viện nguyên lão không đồng ý cuộc diễu binh này bởi sợ tác động của ông tới chỗ đông người dân chúng. Caesar thuyết phục Pompey và Crassus hòa giải với thể chế tam hùng đầu tiên được thành lập bao gồm 3 bao gồm trị gia nói trên. Chính phủ nước nhà này hoàn thành quyền lực của chính phủ và bước đầu sự kết thúc của nền cùng hòa La Mã.

JULIUS CAESAR

Chính đậy tam tài đầu tiên bao gồm Caesar, Crassus với Pompey bước đầu nắm quyền lực năm 59 trước cn sau khoản thời gian Caesar được bầu làm quan lại chấp chính. Chương trình cải tân của cơ quan chính phủ mới được ban hành và Caesar trở nên thống đốc của 2 tỉnh giấc Gaul (phía bắc Italy) với Illycrium (ven biển Adriatic của phái nam Tư). Các chiến dịch chinh phục bằng quân sự chiến lược là con phố để vươn tới quyền lực tối cao ở La Mã, bằng cách đó làm cho các tướng mạo lãnh 1 đội quân trung thành, sự nhiều có, sự ủng hộ cùng uy tín sinh hoạt Rome. Chức thống đốc ở hai tỉnh nói trên được cho phép Caesar tiến hành ước mơ chinh phục của mình.

Lúc này bạn La Mã không có lý bởi gì phải đánh chiếm khu vực Trung với Bắc Âu. Những cỗ lạc Đức và Celt (chủng người cổ đại sống đa phần ở Trung cùng Tây Âu, có hậu duệ là những người Ireland, Wale, cao nguyên Scotland và ven bờ biển phía bắc nước Pháp ngày nay) sinh sống ở khoanh vùng này là những cỗ lạc cung cấp du cư. Thức giấc Illycrium là vùng đệm đủ an ninh cho La Mã đối với bất kể sự đe dọa nào tới từ những cỗ lạc này. Mà lại Caesar vẫn đã thực hiện những cuộc đoạt được kỳ diệu nhắm tới vùng khu đất này. Với hàng loạt những chiến dịch quân sự thiên tài, Caesar kéo dài đường biên thuỳ của đế chế La Mã ra mãi phía bắc những nước Pháp, Bỉ và thậm chí cả phía nam quốc gia Anh, chết thật phục trọn vẹn những tín đồ Celt sinh sống tại đây. Lúc Caesar hoàn chỉnh cuộc chinh phục của bản thân thì cơ quan chính phủ tam tài của ông tung rã. Crassus bị tiêu diệt trong trận chiến chống lại bạn Parrhian (người tía Tư cổ đại) sống Trung Đông, Pompey quay lưng lại Caesar và thu hút viện nguyên lão cản lại ông. Viện nguyên lão tuyên cha Caesar là quân thù của đế chế và chỉ định cho ông giao lại quyền thống lãnh cùng vùng đất đang trị vì. Caesar không tuân theo nhiệm vụ này. Với nhóm quân tuyệt đối hoàn hảo trung thành, năm 49 trước cn, Caesar đưa quân vượt sông Rubicon vào Italy. Tao loạn bùng nổ.

Trong lúc đó, Pompey nhập team quân của chính bản thân mình với 1 đội quân mới bởi vì tướng Metellus Scipio chỉ đạo và theo Caesar về phía tây nam, tiến vào trong nước Hy Lạp đến 1 cánh đồng ở phía quanh đó 1 yêu thương trấn nhỏ có tên Pharsalus, giao lộ của con đường giao thương đông-tây. Caesar có khoảng 22000 bộ binh với 1000 kỵ binh dàn trận trên cánh đồng phía bờ bắc sông Enipeus. Pompey đối trận với 45000 quân ở đoạn cao rộng trên cánh đồng. Đội quân của Caesar chủ yếu gồm những nô lệ đã theo ông tham chiến vào 10 năm sinh hoạt Gaul, trong lúc binh quân nhân của Pompey, dù đông cấp hơn 2 lần, lại chỉ là mọi người bầy tớ và số quân được đào tạo và huấn luyện sơ sài do các vị vua đồng minh cung cấp. Tương đối nhiều sử gia đã để ý rằng quân nhóm Pompey vào trận với lòng tin rất cao vày đã thành công đội quân lịch sử một thời của Caesar trước đó 1 tuần. Và Pompey dường như đã sờ thấy chiến thắng. Caesar triển khai quân đội trong tương đối nhiều ngày trên mảnh đất nền rộng 4 dặm chia cách giữa 2 kẻ địch để bẫy Pompey vào trận. Tuy nhiên, Pompey vẫn trở nên cẩn trọng sau thời hạn đối chiến với Caesar. Ông ta muốn tiêu tốn sinh lực địch bằng phương pháp bỏ thời gian chờ đợi nhằm khai quật vấn đề tiếp tế với sự bất mãn của quân quân nhân Caesar theo thời gian trong khi bạn dạng thân Pompey được bảo đảm nguồn tiếp tế thường xuyên cả về thực phẩm và fan từ phía đông. Pompey cho rằng không lợi lộc gì để khai chiến nhưng lại Pompey ko chỉ có một mình. Bao phủ ông ta có không ít các nghị sĩ bao gồm quyền lực. 1 số ít thiếu kinh nghiệm, một số ít phấn khích quá trớn vì thành công tại Dyrrhachium, còn số khác đang quá mệt mỏi với trận chiến và muốn dứt nó ngay lập tức lập tức. Vớ cả bầy họ thúc giục Pompey khai chiến, thường xuyên hướng sự chú ý của Pompey vào Caesar, bạn đang nóng lòng tham chiến. Dưới những áp lực này, với đi ngược lại chiến thuật của bản thân mình, Pompey phải tham chiến. Caesar rất phù hợp với điều này vì mối cung cấp tiếp tế của ông rất nhỏ bé và Pompey đáng lẽ chỉ cần chờ đợi. Pompey trong khi rất lo lắng về trận chiến này khi có một tuyên ba rất nặng nề hiểu với lực lượng của mình: ? “Bất cứ chiến thắng thuộc trở về bên cạnh nào, ngày bây giờ sẽ là ngày ban đầu của 1 giai đoạn khủng khiếp và ko có kết thúc với La Mã? “(Appian)

Caesar tham chiến với các quân đoàn số 8,9,10,11 và 12 tạo thành 80 toán quân với tổng thể quân gần 22000 bộ binh, 1000 kỵ binh nặng cùng một số bé dại kỵ binh nhẹ. Pompey tất cả 110 toán quân tổng số lên đến 45000 bộ binh tất cả đủ cả chủ lực và dự bị được yểm trợ do 3000 quân cung nỏ, 1200 quân phun đá cùng 7000 kỵ binh. Đội quân này là sự tập hợp của những quân đoàn La Mã với những quân đoàn đồng minh đến từ vô cùng nhiều đất nước khác nhau, tự Gaul, Đức đến Thổ Nhĩ Kỳ và Syria.

Pharsalus là 1 trong những trận đánh lịch sử khi mà thắng lợi thuộc về vị tướng gồm những trí tuệ sáng tạo thiên tài về chiến thuật. Caesar đã thành công vì có thể đoán định đúng đắn Pompey sẽ làm gì. điểm mạnh lớn tuyệt nhất của Pompey là đội kỵ binh dưới quyền chỉ đạo của Titus Labienus, tập trung tổng thể bên cánh trái với đội cung thủ và phun đá. Caesar ngay mau chóng đoán ra ý thứ của Pompey là muốn đập tan nhóm kỵ binh 1000 bạn đang dàn trận mặt cánh bắt buộc của ông. Caesar rút 6 toán quân cỗ binh làm việc hậu phương lên để chếch phía đằng sau đoàn kỵ binh mặt cánh yêu cầu với khí giới là trường thương. ẩn sau những con con ngữa cao lớn, nhóm kỵ binh này rất cực nhọc bị đối thủ quan gần kề thấy. Sau 1 bài phát biểu nhưng mà Caesar khỏe mạnh ch