NGHIỆP LÀM GÁI LÀ GÌ - PHẬT DẠY NHỮNG NGHỀ TẠO NGHIỆP XẤU CẦN TRÁNH

-
MỤC LỤCCâu chuyện nhân quả của cô gái làm nghề «bán thân» vùng lầu xanh
Nhân quả của rất nhiều người làm chốn lầu xanh

Câu chuyện nhân quả của cô gái làm nghề «bán thân» vùng lầu xanh

Có một cô bé làm nghề phân phối thân tốt còn có tên gọi khác là “làm gái”.

Bạn đang xem: Nghiệp làm gái là gì

Trong cuộc sống đời thường chúng ta, nhiều phần mỗi người đều có một chiếc nghề để làm ăn sinh sống.

Tại sao từ nghề lại kèm theo với từ bỏ nghiệp, gọi là « công việc và nghề nghiệp », nghiệp đó là thói quen sản xuất tác tự thân miệng và ý suy nghĩ của một người.

Chính dòng nghiệp trong chi phí kiếp lại đưa ra phối, dẫn dắt một người, đưa đẩy, xui khiến cho họ nhằm họ sẽ lựa chọn một quá trình và làm.

Ai có muốn mình bao gồm một quá trình tốt nhằm làm, cơ mà trên thực tiễn thì không phải muốn là được, vì chưng sự bỏ ra phối của nghiệp cực kỳ mạnh, như chiếc thác hùng mạnh, vẫn cuốn phăng đi đa số thứ, cơ mà ít bạn cản lại được.

Và hay thì con tín đồ sẽ làm loại nghề cơ mà nghiệp quá khứ họ đã gieo.

Trở lại với cô bé đã nói ở trên.

Nhiều năm tháng cô đã làm nghề chào bán thân, cô luôn luôn sống trong sự bi ai tủi, khổ, với than trách cuộc đời bất công đã đưa đẩy đời cô vào chốn bụi trần, hồng nhan bội nghĩa phận.

Một ngày nọ, cô được một người các bạn rũ đi chùa, trong khi buồn chán, cô cũng muốn tìm đến một chỗ để thanh tịnh, im ổn cõi lòng, nạm là cô đã từng đi theo người chúng ta đến chùa.

May vắt nơi miếu cô mang lại là nơi bao gồm Vị cao tăng sáng sủa đạo, có thể biết được thừa khứ vị lai của một người.

Sau khi gồm duyên chạm mặt Cao Tăng, cô thấy có tương đối nhiều người hỏi về lý do sự đau khổ của cuộc đời họ. Cố kỉnh là cô cũng hỏi về cuộc đời mình, khi quan sát qua cô gái là Cao Tăng biết ngay lập tức cô là ai và cô làm việc gì.

Vì trường vừa lòng cô hơi quan trọng nên Ngài không trả lời trước đông fan mà vấn đáp riêng.

Nhân quả có tác dụng nghề bán thân của cô như sau:

« vào một kiếp sống cách đây mười mấy kiếp, cơ hội đó cô là một cô gái rất xinh đẹp.

Cô được một người bạn (người bạn này gia đình đang tranh nhau đất cát với chùa), rủ mang đến chùa nhằm dùng hotgirl kế dụ những Sư Thầy để họ đắm mê các nàng rồi nghe những cô nhường đất của miếu lại đến gia đình.

Thế là nhì cô ngày ngày trang điểm rất đẹp, ăn mặc đẹp với hay mang đến trước chùa, rồi hát trước chùa, hát phần đông ca khúc về tình yêu song lứa.

Kế hoạch cám dỗ của hai Cô đã tạo cho ba Vị sư trẻ đề nghị hoàn tục, ra đời, không hề tu được nữa.»

Ta thấy một câu hỏi làm khôn cùng ghê gớm, không ít tội lỗi.

Vì mẫu nhân quả này mà sau lúc thân hoại mạng bình thường cô yêu cầu chịu sự thống khổ, đọa đày địa điểm địa ngục.

Sau lúc mãn quả báo địa điểm địa ngục, cô sinh lên làm bạn nhưng đề nghị làm gái lầu xanh, buôn bán thân trong không ít kiếp, phần lớn các kiếp của cô sau đó thường rất trắc về bên chuyện tình duyên.

Và mang lại kiếp này cô cũng phải lại trả trái báo làm gái « phân phối thân ».

Ta thấy sự chiêu cảm để trả quả báo của nghiệp là siêu dai dẳng và buộc phải chịu không ít đau khổ.

Và Cao Tăng đã khuyên cô yêu cầu thành trung ương sám hối tội lỗi.Trước sự chứng minh của Ngài, cô đã khôn cùng xúc động, lễ lạy nhằm sám ân hận tội lỗi của mình.

Mong rằng với sự thành trọng điểm này nghiệp chướng của cô sẽ chấm dứt, để tiếp đến và những kiếp sau cô đã thoát được cái nghiệp « Lầu xanh, tửu quán ».

Nam tế bào A Di Đà Phật.

Nhân quả của không ít người làm vùng lầu xanh

Ta tuyệt nghe fan ta thường nói tới cái từ « công việc và nghề nghiệp ». Thực sự thì chiếc nghề của ta hiện nay tại, nó tương quan đến dòng nghiệp của ta trong quá khứ. (Nghiệp đó là cái kinh nghiệm sống của ta).

Khi học qua không ít bài kinh, cũng giống như chiêm nghiệm qua thực tế, mình đúc rút có một vài nghiệp chủ yếu để cửa hàng một con fan vào làm chốn lầu xanh, buôn bán thân.

Là đàn ông hay con gái mà tất cả đời sinh sống phóng túng bấn trăn hoa, thích hợp quen đa số người ăn ngủ chung đụng rồi bỏ. Với kinh nghiệm đó, những người dân này qua các đời sau thường vào làm cho trong vùng lầu xanh. Những người dân hay đăng tải các hình ảnh, hầu như phim ảnh đồi trụy, lõa lồ…Làm bạn khác động dục. Những người này qua những kiếp sau chiếc ái dục hơi nặng, và nguy cơ tiềm ẩn vào chốn lầu xanh tương đối cao. Những người dân hay chửi người khác là Đồ nhỏ điếm, nhỏ đĩ,…Nếu người ta bao gồm thật thì trái báo còn nhẹ , nếu bạn ta không tồn tại thì qua những kiếp sau xem chừng mình sẽ là tín đồ vào trong đó mà làm nhằm nuôi mạng sống. Những người hay mỉm cười chê, trét nhọa, giỏi ghét bỏ, khinh nhờn những cô gái lầu xanh thái quá.Những fan này qua những kiếp sau dễ dàng mắc vào dòng nghiệp kiểu như họ.Đây là bốn trường thích hợp cơ bản, vẫn còn không hề ít nghiệp nữa.Chúng sinh mỗi người mỗi nghiệp quả báo chẳng đồng, khổ các lành ít.

Nam mô Đại Bi Quán nắm Âm tình nhân Tát.Lu
VM803t-JVmv
EUIb4qg
VCji
AKkuau
IXa
BBIpp
Q4ESq
P0g-_L6r-GZi
TDa
GRRGs&_nc_ht=scontent.fhan5-2.fna&oh=3bf94e356e636f732b2f6f4ca4d55931&oe=5E2F7BC9" alt="*">

*
Nguồn FB: Tu học từng ngày – Cư Sĩ Nhuận Hòa

Như một quy lao lý của cuộc sống, khi tài chính xã hội cải tiến và phát triển nhanh vượt bậc, thì những giá trị trung ương linh lại giảm xuống nghiêm trọng. Con người thời đại ngày nay ngày càng sa đọa, càng ngày càng tạo ác, chẳng ác làm sao là không đủ can đảm làm. Nhưng theo vẻ ngoài nhân quả, tạo ra ác thì phải lãnh nghiệp ác, đó là lẽ tất nhiên.

Tịnh xá Liên Hoa (Tân Uyên, Bình Dương) hôm này lại có khách hàng viếng thăm, đều là những người đang chạm mặt vấn đề trung khu linh cho tới xin thiền sư an nhàn Hạnh cứu vớt giúp. Nói đến sư ông, ai ai cũng đều cực kì kính trọng, vì chưng sự từ bỏ bi cùng đức hạnh cùng những năng lượng đặc biệt, buộc phải tiếng lành đồn xa, đa số người lặn lội tự khắp các nơi rất nhiều tới kiếm tìm sư ông giải cứu.

Ngồi từ bỏ trong đơn vị khách nhìn ra bên ngoài sân, dòng nắng đã dịu hơn lúc trở về chiều, bao gồm hai tín đồ phụ nữ tất tả đi vào xin được trình bày về thực trạng của mình. Người thiếu nữ trẻ khoác quanh đó một dòng áo phòng nắng màu xanh lá cây tím than, điểm vài hoa văn màu vàng, khuôn mặt black đúa tự khắc khổ chắc rằng vì sương gió nhiều, tóc buộc túm phía sau rất gọn.

Cô dìu dịu khúm núm chọn 1 chiếc ghế trong dãy ghế gỗ dài, ngay sát bên với sư ông nhằm tiện bề thưa hỏi. Người phụ nữ còn lại là một trong những ni sư, dáng vẻ vẻ nhỏ nhắn, khuôn mặt có vẻ như an nhiên, điềm đạm.

*
*
Cô thanh thản kể lại sự việc

Sau hỏi ra mới biết, bà vốn là mẹ ông chồng của cô nàng trẻ kia, trước điện thoại tư vấn là bà Cóc, là Phật tử miếu Hoằng Pháp tại tp Hồ Chí Minh, bắt đầu xuất gia gần một năm tại thiền viện hay Chiếu, xã Phước Thái, thị trấn Long Thành, Đồng Nai. Thiết yếu bà là bạn dẫn dắt cho tất cả những người con dâu tới tìm kiếm sư ông dựa vào giúp đỡ.

Xem thêm: Bảo Hiểm Đầu Tư Pru Đầu Tư Linh Hoạt, Quyền Lợi Sản Phẩm Pru

Thường gần như người tới đây chẳng mấy ai tươi cười, ai cũng đầy vẻ u sầu, ảo não, bế tắc. Cũng như thôi, không nắm thì thường tín đồ ta chẳng tới tìm kiếm sư ông có tác dụng gì. Chúng sinh thời nay phần lớn chỉ khi khổ sở quá không chịu nổi mới tìm đến cửa chùa xin giải cứu. Đúng là nước ngập chân rồi new chịu nhảy đó mà. Thiệt đáng bi thảm thay!

Nhìn dáng vẻ khúm núm, hổ ngươi ngần của hai bà mẹ con, sư ông cất giọng dịu nhàng, từ bi hỏi về trả cảnh rõ ràng ra sao. Đã lâu sư ông không hề chữa bệnh cho tất cả những người nữa, nay lại sở hữu hai vị này tới hỏi, sư ông cũng vẫn tiếp để xem gồm thuộc diện coi xét cứu giúp hay không. Chứ nay già yếu rồi, bộ máy thân thể này theo quy chế độ vô thường cũng cần đến lúc khô dầu chẳng chạy được trơn chu nữa.

Gia đình bà Cóc sống tại đường Nguyễn Hữu Hào, phường 6, quận 4, tp Hồ Chí Minh. Bé dâu của bà là Nguyễn Thị Thanh Bình, cũng có thể có chút duyên lành Phật Pháp phải đã quy y trên tịnh xá Linh Quang, con đường Nguyễn Khoái, quận 4, đem pháp danh Diệu Chung. Vốn dĩ bây giờ hai người mẹ con tìm tới đấy là vì cả năm trời ni cô Bình bị chứng mất ngủ, tới tối hay ngồi thủ thỉ một mình hết sức kỳ quái.

Người bên tưởng cô bệnh tật thần khiếp hoang tưởng nên mang tới bệnh viện nhiệt độ Đới tp hcm để thăm khám, các bác sỹ sinh hoạt đây tóm lại cô bị trầm tính và điều trị kê thuốc đến cô đã được 1 thời gian.

Tuy vẫn theo chữa bệnh của bác bỏ sỹ, nhưng bạn dạng thân cô Bình khăng khăng nhận định rằng mình không xẩy ra trầm cảm, và vày cô tuyệt có cảm hứng tự nhiên rùng mình, cần ngờ ngợ đoán ra mình đã biết thành vong mượn xác. Cần thiết để tình trạng này diễn ra lâu hơn, hai bà bầu con ngay mau chóng tất tưởi chạy xuống bình dương tìm đến tịnh xá Liên Hoa ngay trong lúc vừa xuất viện trở về.

Dường như hiểu rõ vấn đề, nhằm không mất quá nhiều thời gian, sư ông ko hỏi thêm gì nữa, lập tức thì thầm với vong với hóa học giọng nóng áp, tự bi quen thuộc: “Nếu vong hồn nào chết khổ muốn cứu vớt thì cứ mượn khẩu về đi, tôi cứu giúp cho, chứ fan trần xin tôi ko cứu.”

Khi sư ông vừa xong xuôi lời, trong giây lát, lập tức sắc phương diện cô Bình nạm đổi, khuôn mặt thốt nhiên trở buộc phải nhăn nhó, miệng bỗng nhiên méo xệch sang một bên, ú ớ vài từ ko thành tiếng. Quả nhiên bao gồm một vong linh đã gá vào xác cô Bình lên nói chuyện với sư ông.

Tưởng là oan gia trái công ty nào gây cạnh tranh khăn oán thù hận gì cô Bình, té ra chả nên ai xa lạ, vong linh khai mình tên là Huỳnh Thị Phụng, bị tiêu diệt ngày mùng 2 mon 10 năm Kỷ Mão, chính là mẹ đẻ của cô ấy Bình đây. Vong linh nhập vào xác cô nhiều lần suốt thời gian qua chỉ mong sao được tương trợ vì thừa khổ sở.

Bà Phụng có tương đối nhiều con, tuy thế chỉ bao gồm cô Bình là bạn con hiếu thảo nhất, đề xuất bà chỉ hy vọng nhờ vào cô đàn bà này có thể giúp mình. Sau khi nghe vong linh bà Phụng thưa bạch như vậy, sư ông đưa ánh mắt sang bà Cóc ( tức bà dâu gia của bà Phụng) để xác nhận xem bà bầu đẻ của cô ý Bình bao gồm đúng tên do đó hay không. Bà Cóc dạ dạ gật gật mẫu đầu tỏ ý đồng tình.

Vong linh bà Phụng liên tiếp nói với vẻ đầy ân hận hận cùng đau đớn, hồi tưởng lại về vượt khứ 1 thời của mình. Bà kể từ thời điểm cách đó mấy chục năm về trước, cha mẹ chồng của bà ( tức ông bà nội của cô Bình) có xây dựng một ngôi chùa tứ trên phần đất đai của gia đình, lấy tên là miếu Quốc Ân Tự. Sau đó cha mẹ chồng bà thứu tự qua đời, toàn bộ cơ thể chồng cũng ra đi, vướng lại ngôi chùa mang lại bà thuộc bảy đứa con thơ lẩn thẩn nheo nhóc. Khung trời như sụp đổ trước đôi mắt người phụ nữ chân yếu đuối tay mềm này. Cuộc sống đời thường quá đỗi trở ngại đè lên song vai bạn mẹ, nhìn hầu như đứa con nhỏ tuổi nhắn đang chờ từng bữa cơm, bà Phụng cần thiết yên lòng.

Không biết làm gì để sống với nuôi bảy đứa con, chợt bà Phụng nảy ra phát minh đem ngôi chùa tư nhà ông chồng để lại này, thành chỗ dịch vụ cho thuê phòng để các đôi nam phụ nữ vào làm địa điểm hành nghề mại dâm. Từng một lần mang lại họ vào mướn địa điểm là bà đuc rút 20-30 nghìn đồng, thời kia từng ấy là cũng các chứ chẳng ít ỏi gì.

Mỗi ngày cũng tầm 5-10 fan thuê, vậy là từng ngày bà cũng có đồng ra đồng vào cho các con có miếng ăn ấm bụng. Nào ngờ đâu, tính từ lúc đây, cuộc đời bà và các con của bà ban đầu trở đề nghị vô thuộc thảm thương. Đây vốn đã không phải quá trình thiện lành gì, lại được tiến hành ngay vào khuôn viên của miếu Quốc Ân Tự, một địa điểm thờ Phật trang nghiêm, những vấn đề đó đã tạo nên bà Phụng đề xuất gánh hứng chịu hậu quả nặng nề kinh khủng do chính mình chế tạo ra ra.

Chùa Quốc Ân thoải mái là chùa tư, không trực ở trong giáo hội Phật giáo, bắt buộc sau này đã biết thành giải tỏa nhằm xây dựng các công trình khác. Nhà cũng không còn, người đã và đang rời đi, nhưng tất cả phải như thế là ngừng tất cả xuất xắc không? Không!

Bà Phụng tách đi chẳng có theo được trang bị gì, chỉ trừ nghiệp lực thì luôn luôn đeo bám bà như bóng với hình quan trọng hô thay đổi là vươn lên là đi được. Chắc hẳn rằng bà lúc xưa cũng u mê, vô minh chẳng hiểu hết được mình đang sinh sản ác nghiệp như vậy nào, chỉ nghĩ rằng đó là việc kiếm kế sinh nhai lo cho bé cái, nhưng nào ngờ đâu hầu như việc này lại gây ra kết quả nặng vật nài tai hại. Đôi mắt đầy sợ hãi hãi, vong linh bà Phụng thường xuyên kể.

Đúng là nhân trái nhãn tiền, vày đã tiếp tay mang đến trai gái hành nghề mại dâm, phải về sau, bà Phụng mắc bệnh ung thư tử cung phải tiến hành xạ trị các lần, chịu phần đông cơn đau quằn quại hành hạ ngày đêm không dứt. Đã nặng nề khăn, giờ đồng hồ lại thêm dịch tật, thật là nhà vẫn nghèo ni còn mắc dòng eo, khổ hết vị trí nói. Tưởng rằng chỉ gồm thế? cơ mà thật không đối chọi giản, vày tội của bà không còn nhẹ, để cho người ta làm chuyện bậy bạ ngay trong khuôn viên nhà chùa là tội tày đình, tội này nặng vô cùng, làm ô uế cửa chùa, khu vực đáng nhẽ yêu cầu sự thanh tịnh, tôn nghiêm.

Cứ định kì bà Phụng lại lên cơ sở y tế Ung Bướu, hôm này cũng tới ngày xạ trị tiếp theo, với cũng chính hôm đó, bà bất thần bị tai biến đứt quan trọng não, miệng thì méo xệch sang một bên, mắt vẫn còn đó mở trừng trừng, bà ra đi ngay trong lúc đó, tận hưởng thọ 55 tuổi, chẳng kịp trăn trối điều gì.

Mọi chuyện tưởng chừng xong khi một con tín đồ đã ra đi ngoài cõi trần thế này, tuy nhiên không, bà xuống âm ti còn nên gánh tiếp trái báo của mình. Bà kể, lúc bà bắt đầu xuống đó, thấy bao phủ không gian là 1 màu black kịt, lấp ló phập phùng những ánh sáng đỏ đỏ lập lòe cơ hội ẩn thời gian hiện, tạo nên bất kì người nào cũng phải rùng mình lo sợ dựng tóc gáy. Rồi bà được đưa ra trước điện, Diêm Vương vun rõ phạm tội của bà ko mảy may không đúng lệch, thiếu thốn sót, khiến cho bà Phụng biết rõ những lầm lỗi của mình, rồi phán đem bà vào địa ngục, chịu hình phân phát bị giam nhốt tấn công đập, không được ăn uống.

Khổ sở vô cùng, bà Phụng rên xiết nấc lên từng giờ xin sư ông tương hỗ cho, bà ân hận hận lắm rồi. Khi bà Phụng chết, tuy người nhà tất cả thỉnh thầy về tụng kinh, bái trai tăng, tương đối đầy đủ hết cả, nhưng lại từng ấy cũng chưa đủ để bù đắp mang đến những ác nghiệp của bà. Những bài toán đó đúng là việc tốt nhất mà bé cháu rất có thể làm sẽ giúp đỡ vong hồn được bồi đắp thêm phước báo, sớm hết sức thoát, cơ mà cái chủ yếu vẫn sinh sống tội phước của tín đồ mất. Chứ nếu đơn giản dễ dàng thì đang chẳng ai phải xuống âm ti mà thăng thiên hết cả.

Thương tình vong linh bà Phụng thành khẩn nhấn lỗi, lại biết sám ân hận ăn năn, cần sư ông răn dạy bà Phụng đầu tiên lạy 108 lạy sám ăn năn ngay lập tức, dẫu vậy sau đó hàng ngày bà đề xuất lạy 1000 lạy nữa để sám hối tội lỗi của mình. Vong linh bà Phụng không mảy may đắn đo, liền thực hiện ngay, bởi đó là dòng phao cứu vãn sinh tốt nhất bà rất có thể nắm mang lúc này, ko thì chỉ gồm xuống địa ngục liên tiếp bị tra tấn mang đến tan xương nát thịt không biết lúc nào mới tất cả ngày ra.

Sư ông nhấn mạnh vấn đề rằng chỉ đa số vong linh đích thực biết sám hối ân hận thì sư bắt đầu dùng phước đức tu hành của bản thân chú nguyện mang lại thoát khổ được, làm cho họ có thời cơ quay đầu tu thiện, nương chỗ Tam Bảo quyết chí tu hành. Ngay cả với người trần thế cũng vậy, hãy thường xuyên sám ân hận những lỗi lầm của mình, sám hối hận với các oan gia trái công ty của mình, bởi vì chúng sinh trôi lăn vào luân hồi sinh tử tự vô thủy kiếp mang đến nay, tội gì mà lại đã chả từng tạo, oan gia trái chủ nhiều không đếm hết, bởi vậy vấn đề sám hối hận là rất cần thiết phải làm.

Vong linh bà Phụng bây giờ hướng lên Tam Bảo, lẹo tay thành khẩn, nguyện theo sư ông hướng dẫn: “Con gồm tội lỗi, giờ nhỏ xin hứa từ nay về sau phát trung khu tu hành theo Phật, không đủ can đảm làm quấy nữa, xin mong ơn trên hội chứng minh, bé tu hành được bao nhiêu cũng sẽ hồi hướng cho những chúng sinh hầu như được thức tỉnh theo Phật tu hành được siêu thoát. Nam mô Năng cứu vớt Thoát bồ Tát Ma Ha Tát.”

Sư ông kế tiếp cũng dốc mức độ chú nguyện thêm cho các vong linh mau được thoát khổ địa ngục. Tất yếu chẳng phải ai ai cũng có năng lực sẽ giúp bà Phụng được hiệu quả nhanh như vậy, kia là phụ thuộc công đức tu hành cao cả từ các kiếp trước tới nay của sư ông. Còn với người thường, mong mỏi cứu thân nhân thoát ra khỏi địa ngục, thì cần kiên trì tụng tởm trì chú, có tác dụng nhiều việc phước thiện lớn tưởng hồi hướng cho thân nhân new thoát được. Không dừng lại ở đó tuy bà Phụng thao tác làm việc sai quấy, dẫu vậy cũng do phúc phần nào đó bà đã có lần tạo trong các kiếp sinh sống trước, mà lúc bấy giờ mới đã có được nhân duyên xuất sắc lành cùng với thiền sư an lạc Hạnh.

Bà Phụng khi còn sống làm việc thất đức, chắn chắn cũng chẳng ngờ rằng vì chưng mình mà cuộc đời ba cô đàn bà cũng trở đề xuất tan nát và chua chát. Do từ bé dại đã sống trong hoàn cảnh mái ấm gia đình như vậy, buộc phải cả tía cô đàn bà đều học có tác dụng gái mại dâm nhằm kiếm tiền. Sau còn hút chích xì ke, ma túy nhiễm HIV mà bị tiêu diệt thảm hại. Công ty chỉ bao gồm cô Bình là quá được hoàn cảnh, không dính vào con phố tội lỗi, thì giờ sẽ ngồi đây sẽ giúp đỡ mẹ và các cô gái thoát khổ.

Cứu thoát được cho mẹ đẻ khỏi cảnh khổ khu vực âm ty, cô Bình ko kìm được lòng, van xin sư ông rủ lòng yêu đương xót cứu cho ba mẹ gái của bản thân mình cũng đã khổ lắm. Chính vì cô Bình biết điều này vì trong đám giỗ của chị ý gái bản thân tên Nguyễn Ngọc Minh, mái ấm gia đình có thờ trai tăng mang lại chị, thì vong linh cô Minh nhập lên xin được cứu giúp cho bạn dạng thân với cả nhì cô em gái là Hồng với Loan.

Một lần nữa, cô Bình lại chắp tay đợi vong linh chị gái bản thân lên nương gá mượn xác. Một thời gian sau, cô Bình lại rùng mình, thình lình cười mỉm cười như ngây như dại, rồi lại hốt nhiên bật khóc, khuôn khía cạnh nhăn nhó. Người nào cũng biết cô Minh đã lên rồi, mượn khẩu em gái, cô Minh thanh minh về cuộc sống của mình.

Bố mất giữ lại bảy anh chị em em nheo nhóc, chẳng biết bám víu vào đâu, thương những em khó khăn, đau khổ quá, lại thấy ngày ngày fan ta làm gái cũng có thể có đồng ra đồng vào. Vậy là đến năm 16 tuổi, Minh theo người ta hành nghề mại dâm đem tiền phụ giúp gia đình. Chẳng hầu như thế, Minh còn hỗ trợ người sản phẩm ba, cướp chồng, phá hoại niềm hạnh phúc của tín đồ ta, khiến cho gia đình họ đơn vị tan cửa nát.

Chính vày tội này mà bấy giờ vong hồn của Minh buộc phải đọa âm ti chịu rất hình ôm cột đồng lạnh chảy. Cột đồng béo tới nút cô quan trọng ôm không còn nổi, sức nóng đau rát mang đến kinh hồn khiếp đảm, vừa ôm còn vừa bị quất từ phía sau tới tấp hết sức đau đớn, quan trọng dùng ngữ điệu mà tả đến hết được.

Tất cả đông đảo phước nghiệp của bọn chúng sinh mọi được khắc ghi và được giải pháp nhân trái căn ke từng ly từng tí, chẳng mảy may không nên sót mặc dù chỉ bẳng gai lông. Cô Minh vì ao ước giúp đỡ gia đình đang yếu tố hoàn cảnh khó khăn nhưng mà hy sinh gật đầu để mang lại thân thể của bản thân trở đề xuất ô uế. Bắt đầu từ tấm lòng đó bắt buộc tội cũng được giảm dịu hơn, còn nếu không thì sau khoản thời gian hết hình phạt ôm cột đồng rét đỏ, còn buộc phải đến những địa ngục không giống chịu những hình phát tra tấn khủng khiếp khác.

Luật nhân quả rất linh thiêng hoạt, tạo ra nghiệp thì đề xuất chịu quả báo, nhưng mà vì mục tiêu làm để giúp đỡ gia đình bạn thân, đề xuất nghiệp giảm nhẹ, được thỉnh thoảng đến lên trần giới báo người thân tìm phương pháp cứu, và đến hôm nay, lại được người thân trong gia đình tìm phương pháp cứu bay cho, chứ không phải ai cũng được cứu. Tiếp đến, vong hồn hai cô phụ nữ khác của bà Phụng là Hồng với Loan cũng được cứu thoát tương tự.

Quá những hậu quả, cùng cái nào cũng hết mức độ bi thảm. Nếu như bà Phụng biết được cái kết cục như thế này, có lẽ rằng cách đây hai mươi năm về trước, bà vẫn chẳng dám cho tất cả những người ta thuê phòng như thế. Thiệt xót xa biết mấy cho mái ấm gia đình bà và phần lớn đứa con.

Sư ông thở dài, đựng lên đa số lời thấm thía răn dạy fan đời: “Bà nhỏ thấy chưa, cuộc sống đời thường dù có trở ngại vất vả mấy thì cũng chịu khó cố rứa chọn dòng nghề lương thiện, đừng bởi khổ vượt mà chọn lấy chiếc nghề bất thiện này, rồi sau cùng có khổ ko cơ chứ”.

Sau khi được sư ông chỉ lý giải cho sám hối, vạc nguyện chừa bỏ không đủ can đảm phạm những tội lỗi, với dốc mức độ chú nguyện cứu giúp, cả vong linh bà Phụng cùng ba cô gái đều được bay địa ngục, lên thế gian ngụ tại tịnh xá Liên Hoa, nguyện từ nay tu thiện, phụ thuộc Tam Bảo tu hành. Sư ông cũng không quên dặn bọn họ từ nay không tuân theo cô Bình nữa, nhằm cô còn mạnh khỏe mà lo làm cho ăn.

Thiền sư an lạc Hạnh như người cha già nhắn nhủ những đứa con ngu si, ngây dở hơi của mình, sự từ bỏ bi của ông có tác dụng ai nấy đều cảm động. Cô Bình tỉnh giấc lại, lúc này bỗng nhiên thấy lòng khoan khoái, thanh thản, vơi nhàng, như vừa làm cho tròn được trách nhiệm của đứa con báo hiếu cho bà mẹ và giúp các cô gái của mình thoát thoát khỏi màn đêm tăm tối.

Báo hiếu đâu chỉ có chỉ là lo cho cha mẹ chốn ở, cơm ăn, áo mặc, là hàng ngày mang đến cho phụ huynh những niềm vui thế gian thường xuyên tình. Đó chỉ là các thứ vô thường, ko bền chắc. Fan con gồm hiếu nhất chính là có thể giúp cha mẹ mình kết hôn lành với Phật Pháp, giúp phụ huynh tìm thấy con phố ánh sáng dẫn lối thoát hiểm ra khỏi màn vô minh đen tối của luân hồi phục tử, đó bắt đầu là chân thực báo hiếu.

*Hiện nay thiền sư an nhàn Hạnh không còn nhận chữa trị những căn bệnh tâm linh, do thiền sư tuổi sẽ cao, sức đã yếu một phần, hầu hết còn bởi sư ông không thích can thiệp vào nghiệp quả của con fan thời kì này nữa.