Từ "Mặt" Trong Câu Thơ " Ngửa Mặt Lên Nhìn Mặt Lên Nhìn Mặt (Ánh Trăng

-

- Thơ Nguyễn Duy hấp dẫn người đọc bằng cảm giác chân thành, vẻ đẹp giản dị, gần gũi.

Bạn đang xem: Ngửa mặt lên nhìn mặt

- Thơ ông giàu hóa học triết lí, thiên về chiều sâu nội trung khu với đều trăn trở, day dứt, suy tư về con fan và cuộc sống.

Tác phẩm:

- Năm 1978, tại tp Hồ Chí Minh:

+ Là 3 năm sau ngày giải hòa miền Nam, chấm dứt chiến tranh giải phóng khu đất nước. đều người đồng chí trở về với đồng bằng, miền xuôi và bị cuốn đi bởi vì những lo toan tất bật của cuộc sống thường nhật -> ít nhiều người trong số họ lãng quên, bạc nghĩa quá khứ.

+ Nguyễn Duy viết “Ánh trăng” như lời trọng tâm sự, tự nhắc nhở, từ vấn…

- In trong tập “Ánh trăng” (1984) - tập thơ được giải A của Hội nhà văn việt nam năm đó.

- nhì khổ thơ cuối bộc lộ sự giác tỉnh của bé người

2. Phân tích

* Được ban đầu từ khi chạm chán lại vầng trăng:

- Điệp trường đoản cú “mặt”, lối gửi nghĩa độc đáo:

+ mô tả giây phút soi chiếu, giao hòa giữa con bạn và vầng trăng.

+ Soi vào trăng để con người nhận biết mình và nhận thấy cả sự đổi thay của mình.

- “Rưng rưng”: là những cảm hứng đang ùa về trong giây phút con người nhận biết vầng trăng tri kỉ của đời bản thân -> để rồi thức tỉnh.

- “Đồng, bể, sông, rừng”:

+ Xóa đi thời gian, không gian, gửi con bạn về thừa khứ.

+ Kéo trăng và người xích lại sát nhau.

+ Để trăng vẫn đại quát là tri kỉ.

+ Để con người nhận biết sự nông cạn, bái ơ, bạc nghĩa của chính mình.

* Càng thức tỉnh sâu sắc hơn khi:

- “Trăng”:

+ “tròn vành vạnh”: ẩn dụ mang lại nghĩa tình không khi nào thay đổi, không lúc nào vơi cạn của nhân dân, khu đất nước.

+ “im phăng phắc”: bao dung, khoan thứ và nghiêm nhặt -> cái tĩnh mịch chứa đựng lời nói nhở, cảnh báo, thức tỉnh nhỏ người.

Xem thêm: Tổng hợp 10 cách làm đèn led trang trí đơn giản ai cùng thực hiện được

- tín đồ “giật mình” -> thức tỉnh:

+ nhận biết những cám dỗ trang bị chất khiến con tín đồ đánh mất đi hầu hết giá trị niềm tin đẹp đẽ, khiến cho tâm hồn bọn họ trống rỗng, nghèo nàn.

+ dấn ra: ko được quên lãng quá khứ, ko được cúng ơ, bạc nghĩa với nghĩa tình sâu nặng, thiêng liêng.

+ Biết quay trở lại nâng niu, trân trọng quá khứ; biết sinh sống ân nghĩa, thủy chung.

 ->Với khoảnh khắc giật mình, nhà thơ đang gieo vào lòng tín đồ đọc ý thức và mức độ sống mãnh liệt của lương tri con người.

III. Tổng kết:

- Nội dung:

+ Lời nhắn giữ hộ con người không được quên béng quá khứ âu sầu mà sâu đậm nghĩa tình.

+ Lời thông báo về nghĩa tình thiêng liêng của nhân dân, đất nước và đạo lí uống nước nhớ nguồn.

- Nghệ thuật:

+ Thể thơ ngũ ngôn với nhiều sáng tạo độc đáo.

+ Sự kết hợp hài hòa và hợp lý giữa chất tự sự cùng trữ tình.

+ Ngôn ngữ, hình hình ảnh giản dị, thân cận mà nhiều sức gợi.

+ Giọng điệu trọng tâm tình ngấm thía, lúc thì thiết tha cảm xúc, thời gian lại trầm lắng, suy tư.

Bạn đã đoạt đến số lượng giới hạn của mình. Bằng phương pháp Đăng ký tài khoản, chúng ta cũng có thể xem toàn cục nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản vinaglue.edu.vn.Xem toàn cục các câu trả lời, chat thẳng 1:1 với nhóm ngũ gia sư vinaglue.edu.vn bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây chừ
*
Đăng ký kết với Google
*
Đăng ký kết với Facebook
*

*

mỹ hoa
3/ “Rưng rưng” là tự láy gợi lên dòng nước mắt cứ chực trào ra, nghẹn ngào, thổn thức. Nó mô tả sự xúc hễ mãnh liệt cho lặng bạn đi của con fan trọng khoảng thời gian ngắn đối diện cùng với Vầng trăng. Từ khoảng thời gian ngắn ấy, phần nhiều kỉ niệm vượt khứ ào ạt ùa về
2/ ví như viết “Ngửa phương diện lên chú ý trăng” thì ý nghĩa sâu sắc câu thơ đã bị thu hẹp. Vị "trăng" là hình hài, “mặt” là tinh thần, hai từ “mặt” cùng lộ diện trong một câu thơ tạo nên tư gắng mặt đối mặt - đối diện đàm trung tâm giữa con tín đồ và vầng trăng. Đồng thời, biện pháp viết kia cũng khiến cho trường ảnh hưởng phong phú. Phù hợp khi đối diện với trăng, con bạn như đối diện với vượt khứ nghĩa tình, với tia nắng cao cả, đẹp đẽ và đối với tất cả lương trung tâm của chính mình

4/ Trăng là vấn đề muôn thuở của thi ca trường đoản cú xưa mang lại nay. Trăng là tri kỉ, là chúng ta tâm tình, chia sẻ xúc cảm của thi nhân. Trăng là hình tượng cho không gian thanh bình, nhân hậu hoà. Cùng trăng trong bài thơ ánh trăng của Nguyễn Duy, là quê hương, là tuổi thơ, là kí ức mặt trận để thương để nhớ.Bây giờ chiến tranh lùi xa, cuộc sống đời thường nơi đô thị nhộn nhịp, tràn trề trong ánh điện đã khiến cho con người lãng quên ánh trăng, gạt bỏ vẻ đẹp giản dị, thanh thản của quê nhà rơm rạ. Quên đông đảo nơi, những người dân từng gắn bó với cuộc sống ta - lao động và chiến đấu. Chỉ mang lại lúc "thình lình đèn điện tắt", "vội nhảy tung cửa ngõ sổ/đột ngột vầng trăng tròn", con bạn mới tự nhiên nhớ lại cuộc sống đời thường ngày xưa, về bên kí ức để tìm lại kỉ niệm, để trách bản thân đã hững hờ với trăng - hình tượng của Tình nghĩa.Đoạn thơ là xúc cảm của người sáng tác khi bất chợt gặp gỡ lại ánh trăng ở tp "vội nhảy tung cửa ngõ sổ, bất thần vầng trăng tròn", với theo bao nhiêu là kỉ niệm về cuộc sống đã qua. Cùng với Nguyễn Duy trăng "là đồng", "là bệ", "là sông", "là rừng", là toàn bộ những gì thân nằm trong nhất. Trăng tồn tại trong mắt bên thơ là sự việc trở về của "tri kỉ”, của "hồn nhiên", "ngỡ không bao giờ quên ”khiến mang đến ông "rưng rưng" cảm động. Đã bao gồm một cuộc đương đầu tình cờ giữa tình nghĩa với người vô tình cùng cuộc đối lập lương trọng điểm trong người vô tình. Gồm cái gì nghẹn ngào, sâu lắng có tác dụng nhà thơ không thốt phải lời. Chắc hẳn rằng với bất kì ai, trăng luôn luôn gợi yêu cầu kỉ niệm đẹp. Đã có lúc bất đột ngước lên quan sát trăng tôi lại nhớ ngày xưa mỗi độ trăng tròn, bằng hữu hò nhau trốn tìm, hương thơm rơm nếp thơm phức cả không gian. Vì chưng thế, xúc cảm của phòng thơ cũng là điều dễ hiểu, nhất là với ông, trong quá khứ trăng là tri kỉ, trở nên thân ở trong không bao giờ quên trong cả một quãng đời dài. Sau cảm giác nghẹn ngào bâng khuâng vì thốt nhiên được về với trăng của không ít kỉ niệm xưa, con tín đồ mới "giật mình" nhận ra rằng: trong khi cuộc sinh sống mới khá đầy đủ hơn làm cho ta quên béng ánh trăng, quên đầy đủ gì thân yêu độc nhất một thời: Trăng cứ tròn vành vạnh đề cập chi bạn vô tình ánh trăng lặng phăng phắc đủ mang lại ta lag mình."Trăng cứ tròn vành vạnh" - chưa phải chỉ là loại "vành vạnh" của vầng trăng thiên tạo nên mà là sự vẹn tròn tình nghĩa. Với ánh trăng yên ổn phăng phắc là 1 thái độ - thái độ nghiêm khắc. Trường hợp trăng giận dữ, nhắc tội con fan đã quên chung tình thì trăng đã thành bé dại mọn. Nhưng bởi phẩm chất hùng vĩ Trăng - tín đồ bị đen bạc đã khiến kẻ vô tình tê tỉnh ngộ.Kể chuyện vầng trăng với mẫu hồn là ánh trăng, biểu tượng cho sự cao thượng của Đất và tín đồ đầy ân tình với ta và sự vô tình của ta, nhà thơ không chỉ dùng làm trách sự hững hờ với vượt khứ, với rất nhiều điều thiêng liêng duy nhất ta đã gồm trong cuộc đời mà còn nhắc nhở chúng ta hãy sống gồm tình nghĩa, sống thuỷ phổ biến để chưa hẳn hối hận vì có những lúc đã vô tình lãng quên, bạc bẽo với Ân nghĩa. Có thế, ta mới rất có thể trọn vẹn cuộc sống thường ngày hạnh phúc làm cho người.